Chương 567: Ngụy trang
Triệu Như Lan nhìn người đàn ông xa lạ trước mặt với vẻ cảnh giác, lông mày khẽ cau lại, lùi về sau hai bước, trực tiếp định đóng cửa lại.
Tuy nhiên, Tần Thiên Lâm không cho bà cơ hội này, anh ta không chút kiêng nể tuổi tác và vai vế của Triệu Như Lan, trực tiếp khép năm ngón tay lại như một lưỡi dao đánh vào sau gáy bà.
Triệu Như Lan kinh ngạc mở to mắt, cuối cùng cả người mềm nhũn ngã xuống.
Người của Tần Thiên Lâm nhanh chóng tiến lên đỡ Triệu Như Lan, tránh cho bà ngã xuống đất sẽ phát ra tiếng.
Tần Thiên Lâm không chút để ý Triệu Như Lan đã ngất đi, trực tiếp đi lên tầng hai.
Vận may của anh ta hôm nay khá tốt, cánh cửa đầu tiên mở ra chính là phòng của Lâm Kiều Như.
"Me?"
Mặc dù Lâm Kiều Như không nhìn thấy gì, nhưng theo bản năng cô vẫn quay ra cửa, tò mò hỏi.
Tần Thiên Lâm Lâm không trả lời, ngược lại nhìn quanh đánh giá mọi thứ trong phòng.
Một mùi hương sảng khoái toát ra, đây không phải mùi của các loại hóa chất tạo nên, mà là mùi sữa tắm thoang thoảng, hương thơm của chậu hoa bên cửa sổ, còn có... Mùi thơm trên cơ thể của Lâm Kiều Như.
Đồ đạc trong phòng được bày trí rất ấm áp, đâu đâu cũng thể hiện hơi thở cuộc sống hàng ngày của một người con gái được mẹ cưng chiều mà tỉ mỉ trang trí hoa tươi, tấm thảm nhung sang trọng nữ tính, loa bluetooth hình mèo dễ thương...
Tần Thiên Lâm không khỏi kích động khi thấy những điều này.
"E hèm..."
Anh ta hắng giọng, bắt chước giọng điệu của Tần Vũ Phong nói: "Kiều Như, là anh!"
"Tần Vũ Phong!"
Bởi vì Tần Thiên Lâm cải trang, nên Lâm Kiều Như cũng vô thức coi anh ta là Tần Vũ Phong, giọng nói có chút hưng phấn: "Anh, anh đã về rồi! Anh về sớm vậy sao?"
Giọng nói của Lâm Kiều Như vốn dịu dàng dễ nghe, bây giờ lại xen lẫn hưng phấn nên càng ngọt ngào hơn, nghe thật sảng khoái.
Người bình thường, các cậu ấm cô chiêu trong gia tộc, hay thậm chí là những nữ minh tinh mà Tần Thiên Lâm từng gặp có thể so sánh sao?
Cái gọi là tuyệt sắc giai nhân mà Tần Thiên Lâm từng gặp trước đây đều không đáng để so sánh với Lâm Kiều Như!
"Ha ha... Thật đúng là lời cho ông đây!"
Khóe miệng Tần Thiên Lâm hiện lên một nụ cười xấu xa.
- ------------------