đấy!”.
Tần Thiên Vương đập tay lên bàn, chén trà nhỏ trên bàn bị chấn động làm run lên ba lần, Tần Thiên Lâm cũng giống như vậy.
“Cút đi cho bố, cút về phòng ngủ của con đi, đối mặt với bức tường suy nghĩ ba ngày, không có lệnh của bố, không cho phép con ra ngoài nữa.
“Vâng!”
Tần Thiên Lâm trước nay chưa bao giờ nhìn thấy Tần Thiên Vương giận tím mặt như vậy, uy nghiêm lẫy lừng, không thể không sợ hãi trong lòng, trực tiếp đáp ứng.
Nhưng sau khi anh ta bước ra khỏi cửa, nỗi sợ hãi cũng dần mất đi, đại não khôi phục năng lực suy nghĩ như thường, lại cảm thấy có chỗ không đúng...
Là Tần Thiên Vương
Tần Thiên Vương không bình thường!
Nhưng không phải nói về việc Tân Thiên Vương động thủ với anh ta, bố đánh con là đạo lý hiển nhiên, không có đáng để Tần Thiên Lâm cảm thấy chỗ này không bình thường.
Tất cả mọi người bao gồm cả Tần Thiên Lâm đều biết một việc, đối với việc này cũng tin tưởng không nghi ngờ.
Đó chính là Tần Thiên Vương, ông chủ của Tần Phiệt không hiểu võ thuật, dựa vào đầu óc tự duy và tài năng mới lên ngôi vị trí chủ của Tần Phiệt, cũng là vì như vậy, mới coi trọng mặt huấn luyện võ công cho Tần Thiên Lâm như vậy.
Nhưng vừa nãy, Tần Thiên Vương trong lúc tức giận, vô hình phát ra một luồng khí, giống như một vị thần, khiến trong lòng Tần Thiện Lâm không thể sinh ra một chút ý chí chống cự nào.
Nên biết rằng, Tần Thiên Lâm tuy bị phế đi toàn bộ võ công, nhưng khi trải qua sự cải tạo của nhân nghiên cứu khoa học, đã khôi phục lại được sức mạnh.
Khí tức của Tần Thiên Vương vừa mới tỏa ra khắp người, cảm giác áp bức đem đến khiến Tần Thiên Lâm rất quen thuộc.
Tương tự như sự ép buộc của Tân Vũ Phong đem lại!
Còn đáng sợ hơn cao thủ Long Bảng!
Chẳng lẽ... Tần Thiên Vương thật ra cũng là một cao thủ võ lâm tuyệt đỉnh, chỉ là nhiều năm như vậy luôn luôn giấu tài và sức mạnh tiềm ẩn!
Linh cảm của Tần Thiên Lâm lóe lên, nghĩ tới nguồn gốc tên của chính mình!
Tần Thiên Lâm!
Lẽ nào bố anh ta giấu tài nghệ, là để cho một kế hoạch lớn?
Tần Thiên Lâm nghĩ đến đây, trong lòng lại không có nửa chút bất mãn hay dị nghị, cũng không có dự định quay đầu lại hỏi Tần Thiên Vương.
Dù sao, lòng dạ của Tần Thiên Vương sâu không thể đo được.
Nhiều năm như vậy, thân là con ruột của Tần thiên Vương, anh ta dường cũng không thể nào hiểu rõ được Tần Thiên Vương, càng không đoán được tâm tư của Tần Thiên Vương.
Nhưng có một điều Tần Thiên Lâm hiểu rõ.
Hễ là tất cả mọi người chống lại Tần Thiên Vương, đều thất bại!
Mà Tần Phiệt cũng đang dưới sự điều khiển của Tần Thiên Vương, ngày càng cường thịnh hon.
Từ lúc mới bắt đầu, từ một gia tộc tầm thường trong tám gia tộc lớn, một nhảy mà lên, thậm chí tạo thành mối đe dọa đối với tám gia tộc lớn ở Yến Phiệt!
Có bố của mình ở đây, Tần Vũ Phong có thể tính toán cái gì?
Hơn nữa ngay cả bố cũng che giấu tài nghệ đến bây giờ, bản thân cần gì phải bất bình, uất ức chứ?
Tần Thiên Lâm suy tính đến tận lúc này mới ngoan ngoãn quay về phòng của mình, đối mặt với bức tường suy nghĩ về chuyện đó.
Nhưng sự việc này vẫn chưa có vì việc ngừng công kích của Tần Thiên Lâm, mà kết thúc.
Tần Phiệt độc chiếm một ngọn núi, trong những ngày thường xưa nay yên tĩnh.
Mà hôm nay, bên ngoài truyền đến một tiếng hét lớn, vang vọng khắp núi.
“Tần! Thiên! Lâm!”
“Đồ khốn nạn cậu, cút ra đây cho tôi!”
“Bằng không, tôi sẽ phá bỏ dinh thự này, tắm máu toàn bộ Tần Phiệt này!”
Lúc đó đã về đêm, Tần Phiệt không ít người, bị âm thanh gào thét làm giật mình tỉnh giấc.
Sau đó, bọn họ rất nhanh liền trở nên phẫn nộ.
- ------------------