Tần Vũ Phong trở thành chiến thần Thiên Vũ, cũng không phải là kiểu người nhận từ nương tay nữa.
Những năm này ở biên giới phía bắc, anh sát phạt quyết đoán, có thù tất báo.
Chỉ cần nhắc đến tên của anh, anh có thể khiến đối phương sợ đến chân tay mềm nhũn.
Hơn nữa, anh còn có tiếng là lấp liếm sai trái của mình!
Từng có mấy cậu chủ nhà giàu có quyền quý, ỷ vào trong nhà có trưởng bối nâng đỡ, ở biên giới phía bắc diễu võ dương oai, tung hoành ngang ngược, thậm trí là sỉ nhục tướng sĩ ở tiền tuyến.
Tần Mặc sau khi biết được, trực tiếp lột hết quần áo của bọn họ, tàn nhẫn bạn cho bọn họ mấy trăm roi, sau đó treo lên võ trường, thị chúng ba ngày!
Kể từ đó, không ai dám bắt nạt chiến sĩ biên giới phía bắc nữa.
Lần này, người anh em tốt của anh là Quách Thường Lân, bị đám người xấu này hại nhảy lầu. tự sát.
Căm giận ngút trời, có ai có thể chịu đựng được?
Một ngày sau.
Ở thôn quê của tỉnh Thanh Trì, lại có thêm trăm ngôi mộ cô độc,
Chôn cất thi hài của Lăng Thừa Nguyên, Lăng Ngụy, Tô Kỳ Hoa, Dương Hổ, Dương Tranh và những người khác
Nhà họ Lăng kế thừa truyền lại cả trăm nay, cứ như vậy mà hóa thành tro bụi.
Đế chế tiền đen mà Dương Hổ gầy dựng, cũng theo đó mà sụp đổ.
Còn ba nghìn tên côn đồ, đều bị bắt giữ, tống hết vào tù.
Toàn bộ thành phố tỉnh Thạch Trì, đã xảy ra một trận động đất lớn.
Tần Vũ Phong trước đó đã nhắn nhủ rồi, không để lộ thân phận của bản thân.
Vì vậy, Ngụy và các đại lão trong quân đội, sau khi tế bài xong với Quách Thường Lân, đã trực tiếp rời đi cùng với binh mã của mình.
“Anh Phong, may mà có anh, anh trai em mới có thể được yên lòng hạ táng! Em không biết...nên cảm ơn anh thế nào!”
Đôi mắt của Quách Ly đong đầy đầy nước mắt.
Hôm nay, tâm trạng của cô lên xuống thất thường.
Nhiều lần tưởng rằng hẳn là phải chết rồi, kết quả lại xảy ra chuyện đảo ngược tình thế kinh động trời đất, cho dù là trong phim, cũng không thể nào quay ra được tình tiết xoay chuyển nhanh chóng được đến như vậy. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
“Quách Ly, anh chỉ là làm chuyện nên làm thôi! Hơn nữa, anh cũng không có bản lĩnh lớn gì, mấy người thống đốc Đường và Ngụy tới, đều là nể mặt của chiến thần Thiên Vũ!”
Tần Vũ Phong nhàn nhạt nở nụ cười, tất cả công lao, đều đẩy cho thân phận chiến thần Thiên Vũ đi.
Một mặt, anh không muốn tự nhận công lao, tự kiêu.
Mặt khác, danh tính của anh chính là một bí mật quốc gia, nếu Quách Ly biết, ngược lại sẽ | gây ra rắc rối.
Đột nhiên, Lâm Kiều Như kéo một bàn tay nhỏ của Quách Ly, đều nghị nói: “Em một mình ở lại tỉnh lỵ, không chỗ dựa! Nếu không thì, chúng ta cùng về Dương Hải, cũng có thể chăm sóc lẫn nhau"
“Cái này."
Quách Ly có chút cảm động.
Dù tiếp xúc chưa lưu, nhưng cô đã coi Lâm Kiều Như như chị gái của mình.
Nhưng do dự một chút, cô lắc đầu:”Anh trai của em đã chết, nhưng nhà họ Quách vẫn còn! Em nhất định phải khởi đậy dòng họ, để tất cả những thứ đã mất, toàn bộ đoạt hết lại!”
Nói đến cuối cùng, gương mặt non nớt của Quách Ly có phần hơi quật cường, không hợp lắm với tuổi của cô.
“Được rồi!”
Tân Vũ Phong gật gật đầu: “Vì em không muốn rời đi, cũng không miễn cưỡng! Nhưng em phải nhớ, em sẽ luôn là em gái của anh, cho dù gặp phải vấn đề gì, em đều có thể tìm đến anh!!”
“Vâng!”
Quách Lỵ nặng nề gật gật đầu.
Đối với tương lai của cô, Tần Vũ Phong cũng không lo lắng nhiều.
Sau cuộc hỗn loạn này, toàn bộ tỉnh lỵ đều biết thái độ của chiến thần Thiên Vũ, còn có sự chăm sóc bí mật của tổng đốc Đường.
những gia tộc phân chia tài sản của nhà họ Quách, đều sẽ phải nhổ ra hết.
Không cần quá lâu, nhà họ Quách có thể lên nhanh như diều gặp gió, trở thành gia tộc đứng đầu tỉnh lỵ.
Thật không may, Quách Thường Lân mãi mãi không thể nhìn thấy cảnh này.
Giải quyết xong tất cả, Tần Vũ Phong cùng Lâm Kiều Như cũng không vội vã trở về Dương Hải.
“Kiều Như, không dễ gì mới tới tỉnh lỵ một lần, chúng ta ở mấy đây mấy ngày đi, coi như là giải khuây!” Tần Vũ Phong đề nghị.
- ------------------