Tân Vũ Phong đứng ở trong sân, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn chăm chấm Kitano Takeshi đã xuất hiện biến đổi lớn kỳ dị trên người.
Vết thương khép lại, cải lão hoàn đồng.
Thì ra vô thượng kiếm đạo của Kitano Takeshi là như vậy.
Đưa vào chỗ chết rồi sau đó sống!
Xem ra lĩnh ngộ của Kitano Takeshi đối với phương diện kiếm đạo đúng là không tầm thường.
Đôi mắt sau mặt nạ của Tân Vũ Phong híp lại.
Anh cũng biết, cho dù thế nào, Kitano Takeshi cũng là cao thủ đệ nhất võ đạo Đông Hoàng. Nếu hiểu biết về kiếm đạo hiểu tới mức này, so tài với anh lại thua như vậy…
Tân Vũ Phong lại có phần không tin.
Thấy biến đổi kỳ dị trên người Kitano Takeshi bây giờ, vẻ mặt của Tân Vũ Phong mới trở nên nghiêm túc.
Như vậy mới là thánh kiếm truyền kỳ của Đông Hoàng.
Như vậy mới có thể xưng đàng để anh lấy ra thực lực chân thật của bản thân!
Vừa nghĩ như thế, khoé môi Tân Vũ Phong sau mặt nạ mặt gợi lên vẻ mỉm cười.
Không ai là không khao khát đối thủ lực lượng tương đương.
Không có ai không khát vọng cuộc chiến đấu không khoan nhượng, tràn đầy thỏa chí.
Cho dù là Tân Vũ Phong cũng không ngoại lệ.
Chỉ là Tân Vũ Phong thật sự đã rất rất lâu không gặp được đối thủ ngang tầm.
Ngay cả Kitano Takeshi vừa rồi, sau khi khơi gợi ra mong đợi và phỏng đoán ban đầu của anh đối với Kitano Takeshi, cũng không xứng làm vật cản của Tân Vũ Phong.
Bây giờ Kitano Takeshi mới xứng đáng!
Tân Vũ Phong hài lòng nhìn Kitano Takeshi.
Anh có phần chờ mong, chỉ vào thanh kiếm Kusanagi vừa rồi bị Kitano Takeshi ném xuống đất: “Đến đây, đánh nữa đi!”
Lời vừa nói ra, toàn bộ đoàn đại biểu của võ đạo Đại Hạ đều là khiếp sợ không thôi.
Mặc dù mọi người không thể thật sự nhìn rõ chiêu số giữa hai người nhưng hễ là người sáng suốt thì cũng có thể nhận ra, vừa rồi Kitano Takeshi sử dụng thứ gì đó khiến ông ta trẻ hóa, sức mạnh tăng vọt.
Kitano Takeshi bây giờ và Kitano Takeshi vừa nãy gần như là khác biệt một trời một vực, khác biệt rất lớn.
Mà Tân Vũ Phong chắng những không có bất cứ sự sợ hãi khủng hoảng nào, ngược lại còn yêu cầu Kitano Takeshi đánh nữa?
Việc này, anh ta gặp nguy hiểm rồi!
Vị Bên phía Đại Hạ lập tức vang lên từng giọng nói lo lắng ngăn cản.
“Chiến thần Thiên Vũ, không nên manh động!”
“Đúng vậy, Thiên Vũ đại nhân, bình tĩnh một chút!”
“Kitano Takeshi bây giờ và Kitano Takeshi vừa nãy là hoàn toàn khác nhau, chiến thần Thiên Vũ, nghĩ lại đi!”
“Đúng vậy chiến thần Thiên Vũ.
“Chiến thần Thiên Vũ!”
Từng tiếng kêu gọi lo âu không ngớt truyền đến tai Tân Vũ Phong.
Nhưng sắc mặt của Tân Vũ Phong không hề lộ vẻ kích động chút nào.
Chỉ có đối thủ lực lượng tương đương, mới có thể làm cho Tân Vũ Phong hưng phấn.
Mà giờ phút này, Kitano Takeshi đối diện Tân Vũ Phong.
Trông Kitano Takeshi bây giờ hoàn toàn là một người trẻ tuổi đúng lúc sung sức.
Cho dù là tốc độ, phản ứng, lực lượng, đều là thời kỳ đỉnh cao của đời người.
Kitano Takeshi đương nhiên cũng nghe thấy những lời kêu gọi của đoàn đại biểu bên phía võ đạo Đại Hạ, nở một nụ cười ngạo nghễ với Tân Vũ Phong.
“Sao vậy, anh còn muốn đánh nữa à?”
Trong ánh mắt Tân Vũ Phong xọe qua một tia không kiên nhãn, gật đầu một cái: “Không sail”
Kitano Takeshi lập tức vỗ tay cười to, nói liên tiếp ba tiếng được được được!
Ngay sau đó, mũi chân của Kitano Takeshi hướng xuống đất đá một cái.
Trong nháy mắt thanh kiếm Kusanagi bị ném xuống đất đã dựng thẳng bay lên, Kitano Takeshi lập tức đưa tay nắm lấy chuôi kiếm của thanh kiếm Kusanagi.
Thanh kiếm Kusanagi trở lại trong tay Kitano Takeshi một lần nữa.
“Tôi vẫn muốn câu nói kia”
Kitano Takeshi một tay nắm chuôi kiếm Kusanagi, cặp mắt nhìn chằm chằm đôi mắt của chiến thần Thiên Vũ. Dường như ông ta muốn xuyên qua tấm mặt nạ kia để nhìn thấu chiến thần Thiên Vũ.