Chiến mã dưới quyền của họ cũng được trang bị đầy đủ, có bốn chân vô cùng chắc khỏe, cả bốn chân khỏe khoắn chống đỡ lấy toàn thân, đầu của mỗi con ngựa đều cao hơn cả đầu một người
Mỗi một con ngựa đều đóng móng sắt ở dưới chân, ánh sáng lạnh lẽo hắt lên nhàn nhạt, yên cương dày rộng, rõ ràng là chiến mã đích thực!
"Là huyền giáp vệ của Khương Phiệt!"
Vẻ mặt của Thanh Long đột nhiên trở nên vô cùng trịnh trọng, trong lòng như chìm xuống đáy vực.
Lúc trước khi Tần Vũ Phong vừa trở về Đế Đô, anh đã đại náo hôn lễ của cậu chủ Khương Phiệt, thậm chí còn cướp được trái tim của cô dâu Vân Tú Anh, phía sau anh bắt phiệt chủ Khương Cửu Đỉnh phải quỳ lạy anh!
Trong đám cưới, cô dâu bị bắt đi công khai, buộc bố của chú rể phải chào hỏi hành lễ, ngay cả những người bình thường cũng sẽ mất mặt và nhất định sẽ ghi thù chuốc oán với người ta đến tận đời sau!
Hơn nữa, không phải ai khác, cô dâu bị cướp đi mất, bố của chú rể bị bắt quỳ xuống, mà chính là phương Phiệt, một trong tim dòng tộc tài phiệt lớn, đám cưới đó gần như trở thành tâm điểm chú ý của hàng trăm quần chúng hóng chuyện!
Cho dù là Cậu chủ Khương hay là phiệt chủ, mối thù với Tần Vũ Phong, coi như là chuyện lớn lên rồi đây!
Mối thù được kết lại từ lâu khiến Khương Phiệt luôn ôm mối hận với Tân Vũ Phong.
Hơn nữa, hồi đó, Khương Thạch Phương còn dùng sức mạnh của Khương Phiệt đuổi giết hai mẹ con Thượng Quan Uyển Nhi và Tần Vũ Phong, giữa Khương Phiệt và Tần Vũ Phong có thể nói là mối thù sĩ tử không có hồi kết..
Mà Khương Phiệt cùng Tần Phiệt cùng nhau liên hôn hai nhà, hai nhà tự nhiên sẽ cùng nhau cấu kết với nhau làm việc gì đó mời ám, cùng một giuộc với nhau cả.
Sau khi Tần Vũ Phong bị rút xương và sức lực bị giảm mạnh, Khương Phiệt nhận được tin tức từ Tần Phiệt gần như ngay lập tức.
Bây giờ Tân Vũ Phong bị thương nặng, thực lực không được như trước, Khương Phiệt làm sao mà lại không lợi dụng ngay lúc này kiểm phiền phức thêm cho Tân Vũ Phong chứ?
Huyện Gia Vệ bày binh bố trận dưới ánh trăng sáng rọi, sự uy nghiêm đáng sợ và đủ khiến người ta ớn lạnh, ngay sau đó có một bóng người bước ra khỏi Huyện Gia Vệ.
Người này có lông mày thưa và mắt hí, mũi tẹt và cánh mũi béo.
Bởi vì anh ta là một người tập võ, tuy rằng dáng người không cao lớn dũng mãnh, không béo cũng không gầy, nhưng do bất chấp tập võ mà tạo nên khí chất như này, đem lại cảm giác mạnh mẽ, khỏe khoắn khóa ánh mắt người đối diện.
Người này là Khương Thiên Tử.
Khương Thiên Tử ngẩng cao đầu, như thể nhìn người qua lỗ mũi, như thể anh ta không hề nhìn thấy doanh trại Thần Sách và mười hai vệ trung thiết huyết ở đây.
Chỉ cần đi hai bước này, liền có hai người hầu ở bên cạnh quỳ gối xuống, điệu bộ vô cùng đầy đủ trang nghiêm.
"Phong thủy luân phiên thay đổi! Bây giờ, Tân Vũ Phong không là cái gì cả, đây chính là thiên hạ của thiếu chủ ta đây rồi!"
Thanh Long nghe thấy giọng điệu của Khương Thiên Tử, liền cảm thấy lại giả bất thiện, người tới đây không hề có mục đích tốt đẹp gì cả.
Đương nhiên, đều không cần nghe Khương Thiên Tử lên giọng điệu gì, chỉ cần nhìn ba ngàn hộ vệ thần bí phía sau Khương Thiên Tử, liền biết người tới không phải là chuyện tốt đẹp gì rồi.
"Cậu chủ Khương Phiệt, đây là ý gì?"
Thanh Long tiến lên, cau mày miễn cưỡng cúi đầu đối với phương Phiệt giơ nắm đấm hành lễ, hỏi.
"Cậu chủ ta đây còn có thể có ý gì nữa?"
| Khương Thiên Tử còn không thèm nhìn thẳng Thanh Long, nói: "Cậu chủ ta đây hôm nay nghe nói Tân Vũ Phong đang ở Để Đô, liền đặc biệt tới thăm Tân Vũ Phong một chuyến!"
"E rằng không tiện lắm đâu"
Huyền Vũ bước tới, sánh vai với Thanh Long, nói: "Thiên Vũ đại nhân hôm nay không tiện để tiếp đãi khách đầu. Cậu chủ
Khương xin hãy trở về. Nếu thuận tiện cho ngài một ngày khác, Huyền Vũ nhất định sẽ thay Thiên Vũ đại nhân đích thân đến tận cửa chào hỏi, đưa thiếp mời tận tay cho cậu."
"Ái chà!"
Khương Thiên Tử âm dương quái dị kêu một tiếng, liếc mắt nhìn Huyền Vũ: “Thiên Vũ đại nhân quả thật là mặt mũi to quá mà, Khương Phiệt thiếu gia của nhà ta đều đã đích thân tới thăm anh ta, vậy mà ta chỉ có thể xứng với con chó nuôi bên cạnh người Thiên Vũ đại nhân thôi à?
"Anh-!"
Thanh Long tức giận một hồi, một tay sờ kiếm quanh eo, như thể sắp ra trận đến nơi.
Cuộc đại chiến hết sức căng thẳng!
- ------------------