Trận so tài thứ ba bắt đầu.
Các võ giả của tổ năm và tổ sáu, lần lượt ra sân.
Đội hình trận này có chút bình thường Không phải nói thực lực của những người này bình thường, mà là không xuất hiện người ở độ cao có thể nghiền ép những người khác, thực lực vô cùng cân đối.
Ngũ Môn Thất Thập Nhị Tông đều xuất hiện không ít cao thủ.
Thực lực tổng hợp đứng trong top năm mươi của bảng Thiên Kiêu.
Trong đó nổi bật nhất có lẽ chính là người đứng thứ chín bảng Thiên Kiêu, Vạn Mạnh An.
Sau khi Tam trưởng lão tuyên bố xong, rất nhanh trận đấu bắt đầu.
Mọi người vốn cho rằng Vạn Mạnh An sẽ có biểu hiện gì thần kỳ, ai có thể ngờ tới người có biểu hiện kinh người nhất ở đây…
Lại là người tương đối khiêm tốn trong Vạn Độc Môn, Tê Tú!
“Tê Tú có dáng vẻ thấp bé gầy yếu, trông có vẻ yếu đuối, khuôn mặt trăng bệch đến cả sắc môi cũng màu tím, chỉ đứng ở đó thôi cũng có một loại cảm giác như đại nạn ập đến.
Hoàn toàn không có gì kỳ lạ, thậm chí không ai chú ý tới.
Ai ngờ từ khi cuộc chiến bắt đầu…
Tê Tú lại thổi ra một làn khói độc, sau đó nhanh chóng lui sang bên rìa sàn đấu!
Ngay từ đầu, tất cả mọi người cho rẵng Tê Tú làm vậy để tự bảo vệ mình, muốn xem thử có thể trốn tránh được đến cuối cùng hay không.
Ai có ngờ đâu, sau khi Tê Tú rời khỏi trung tâm trận chiến, động tác của những cao thủ kia bắt đầu trở nên mềm yếu, không có sức lực.
Nhưng đây chỉ là sau khi mọi người kịp phản ứng lại.
Trong lúc tất cả mọi người, kể cả những cao thủ đang chiến đấu còn không kịp phản ứng, chỉ với một hai động tác mềm nhũn ra, tất cả mọi người lập tức trúng chiêu, đều bị hôn mê bất tỉnh.
Mọi người vây xem không kìm lòng được mà chuyển ánh mắt nhìn về hướng hai người duy nhất đang đứng trên chính giữa sàn đấu.
Tê Tú của Vạn Độc Môn.
Và…
Vạn Mạnh An, đứng thứ chín bảng Thiên Kiêu!
Hai người đều đứng trên lôi đài, chính giữa có rất nhiều võ giả trúng chiêu ngã trên mặt đất.
Khóe miệng Vạn Mạnh An nhếch lên, mạnh mẽ hừ một tiếng: “Hèn hại”
Ngược lại Tê Tú vẫn ưỡn ngực ngẩng đầu, sắc mặt vốn tái nhợt lại có thêm vẻ sáng láng: “Vậy thì thế nào?”
“Chỉ cần đạt được thẳng lợi cuối cùng, ai quan tâm tôi dùng thủ đoạn gì chứ?”
“Nói hay lắm!”
Tê Tú vừa mới nói xong, dưới đài lập tức có người phụ họa.
Liếc sơ qua, đều là những người mặc trang phục đệ tử có màu sắc đen tím khá giống với Tê Tú Chắc hẳn đều là đệ tử của Vạn Độc Môn.
Còn những người khác thì không đồng ý với cách nói của Tê Tú Tất cả đều nhao nhao chỉ trích Tê Tú hèn hạ Nhưng lại kiêng kị với kỳ độc của đệ tử Vạn Độc Môn, bỗng chốc không có người nào nói chuyện nữa Ngay sau đó, Tê Tú lại lên tiếng.
“Tại sao anh còn chưa ngã xuống?”
Vạn Mạnh An lại hừ một tiếng: “Đừng tưởng rằng tất cả mọi người đều không có cách đối phó với thủ đoạn hèn hạ của cậu!”
Thật ra lần này La Phù Sơn tổ chức đại hội tỷ thí võ công, tuy với danh nghĩa là muốn thu nhận người thăng cấp làm đồ đệ của La Phù Sơn.
Nhưng mọi người tới đây tham gia, chưa chắc đã vì muốn trở thành đồ đệ La Phù Sơn.
Ví dụ như, người vốn đã thuận bưồm xuôi gió ở môn phái của mình, tu vi cũng đạt tới độ cao nhất định.
Như Tùy Tịch của Thiên Vũ Sơn, Vạn Mạnh An của Thái Hư Môn.
Cho dù bọn họ có lấy được vị trí đồ đệ La Phù Sơn, e rằng cũng sẽ không gia nhập La Phù Sơn.
Tuy các võ giả muốn tranh đoạt vị trí với những võ giả muốn gia nhập La Phù Sơn, nhưng trên thực tế, trở thành đệ tử La Phù Sơn cũng không phải mục đích của đám người này.
Mục đích của bọn họ, chẳng qua là muốn tới đây để nổi tiếng.
Để tên tuổi của mình hoàn toàn nổi lên!
Trở thành bảng hiệu của tông môn.
Đây mới là mục đích thực sự của bọn họ.
Nhưng có người, tuy đã có sư môn truyền thừa nhưng vẫn thật lòng muốn gia nhập La Phù Sơn.
Tông môn thường sẽ không giữ chặt lấy người, Ẩn Môn Môn Phái hoàn toàn không có nhỏ nhen như người ngoài tưởng tượng.
Nếu thật sự là thiên tài, muốn đổi chỗ thì trong tông môn cũng sẽ không oán trách.
Dù sao thì chim khôn biết chọn cành mà đậu.