Thời kì hình thành mộ huyệt, chiều cao trung bình của mọi người lúc đó căn bản là không đạt đến mức chiều cao bình quân của con người hiện tại.
Cho nên khi đó, mê cung đường thẳng này theo như người tạo thành nó là một vấn đề vô cùng nan giải!
Dựa vào trình độ trí lực, tầm mắt và tư duy của con người lúc đó, căn bản sẽ không dò xét đến vị trí cao như vậy.
Bây giờ xem ra độ cao của chỗ mộ huyệt này là bình thường, nhưng đối với mọi người lúc trước mà nói, chỗ này của mộ huyệt giống như là sự tồn tại của vương quốc người khổng lồ vậy.
Thời cổ đại, vì để tiết kiệm nhân lực và vật liệu, bình thường dân cư đều vô cùng thấp bé, chỉ có số ít nhà giàu và hiển quý, còn có người trong chỗ ở của hoàng thất mới có thể cố ý kiến tạo cao và to.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà Tần Vũ Phong dễ dàng như vậy liền có thể tìm thấy cơ quan của mê cung đường thẳng này.
Bày ra trước mặt Tần Vũ Phong lúc này là một con đường khác, một mảnh đen kịt, cũng không có dạ minh châu chiếu sáng.
Bên trong phần mộ đạo đen kịt này vẫn là cơ quan trùng trùng điệp điệp như cũ.
Hơn nữa, chỉ dựa vào mắt thường và thêm ánh sáng bên trong bật lửa trợ giúp, chỗ mà tầm nhìn chiếu tới chẳng qua chỉ là khoảng cách hơn hai thước ở phía trước, căn bản rất khó phân biệt được cơ quan và nguy hiểm phía trước.
Nhưng tất cả những điều này cũng không thể trở thành chướng ngại cản trở Tân Vũ Phong tiến lên.
"Shh..."
Tần Vũ Phong hít một hơi thật sâu, tiếp tục đi lên phía trước.
Thực lực bây giờ của anh, mặc dù chẳng qua chỉ là người bình thường, thậm chí còn không bằng trình độ của người bình thường.
Thế nhưng dù sao anh cũng đã từng đứng ở bên trên cao của cường giả tông sư đỉnh.
Những năm này, kinh nghiệm chiến đấu mà Tần Vũ Phong rèn luyện ra và nhận thức về nguy cơ đều không thể so với người bình thường.
Giống như trước đó, thời điểm mà Hắc Phong Song Sát truy sát Tần Vũ Phong, mặc dù là hai tông sự cường giả, cố gắng ẩn giấu đi khí tức, ẩn nấp thân hình nhưng vẫn không thể nào qua được cảm giác của ám kình đỉnh Tần Vũ Phong.
Giống như anh bị mở rộng đan điền, một khi đã từng đứng ở cảnh giới Tông Sư đỉnh, có một số thứ khắc sâu vào bên trong xương cốt, rất khó để mang đi.
Thế nhưng cũng không phải là tất cả mọi người đều như vậy.
Có những người một khi rơi xuống từ cảnh giới tông sư, bất kể là đan điền, ý thức, độ nhạy cảm vân vân sẽ tụt xuống cho xứng với tiêu chuẩn của cảnh giới trước mắt.
Tân Vũ Phong thuộc về kì tích!
Hạo Khí Quyết liên tục không ngừng vận chuyển, khiến cho sau khi anh rơi từ tông sư đỉnh, nội kinh vẫn dồi dào như cũ, điều này mới không tăng sự tàn lụi của đan điền.
Mà trong những năm chinh chiến ở phía Bắc, hơn mấy ngàn vạn trận chiến nhỏ to.
Những hiểu biết mà Tần Vũ Phong tôi luyện ra được đối với sự nhạy cảm về nguy cơ không có quan hệ gì với cảnh giới, đều là những kinh nghiệm tích tụ lại.
Giờ đây những kinh nghiệm tích tụ ấy giúp đỡ cho anh rất nhiều.
Ví dụ như hiện tại, Tần Vũ Phong nín thở ngưng thần, ẩn mình bên trong chỗ bóng tối ở mộ đạo.
Phía trước, có một đội búp bê chậm rãi đi tới.
Mỗi một búp bê đều được chế thành từ sắt thép, mặc dù mộ đạo vô cùng u ám nhưng toàn thân trên dưới đều phát ra tia sáng đặc biệt của kim loại.
Một khi khởi động cơ quan liền có thể vận hành trong ngàn vạn năm trường kì, sức chiến đấu của nó, từng con đều có thể tương tự như cảnh giới tông sư, thân thế chủ yếu chế thành từ huyền thiết và các thứu kim loại phụ trợ, đao thương không thể đâm vào!
Huyền thiết mà thành đạo thương không thể đâm vào, bất tử bất diệt không gặp ánh mặt trời là Huyền Thiết Quỷ Tướng! Chi phí tổn thất cực kì đắt đỏ, phương pháp chế tạo cũng vô cùng phức tạp, cho nên rất khó để nhìn thấy. Hơn nữa, sau khi Quỷ Tướng này được chế tạo cũng không phải là không có bất kì hạn chế gì.
- ------------------