Hoặc có thể không phải là một tên vô dụng, thực lực thật sự đứng trong top ba mươi trong bảng Thiêu Kiêu, nhưng lại là một kẻ nhát gan, đối mặt với cao thủ thật sự trong top mười nên không dám ứng chiến.
Cố Khánh tức giận dậm chân, muốn tiến lên cãi nhau với đám người chê bai vị cao thủ thần bí kia, nhưng lại bị Thịnh Viên ngăn lại.
Thịnh Viên hiểu rõ, nếu như không có hai người trẻ tuổi ở bên cạnh bảo vệ, hai thầy trò bọn họ sẽ không thể lên đến được đỉnh La Phù Sơn.
Nhưng những người khác trên đỉnh La Phù Sơn mới chính là những cao thủ chân chính, họ đều dựa vào thực lực của bản thân để lên núi.
Để Cố Khánh đi đắc tội với một cao thủ, đối với bọn họ sẽ không có bất kỳ lợi ích nào.
Lúc này một giọng nói đột nhiên vang lên từ đám đông.
“Anh tai Chính là anh ta! Tôi nhìn thấy cao thủ thần bí kia rồi, tôi đã từng nhìn thấy mặt anh ta!”
Người kia vừa nói, vừa chỉ tay vào Tân Vũ Phong.
Vù! Vùi! Vù!
Trong nháy mắt, toàn bộ ánh nhìn của tất cả mọi người đều dán lên người Tân Vũ Phong.
Anh chính là cao thủ thần bí kia?
Quả nhiên trẻ tuổi!
Chẳng trách lại có tin đồn sức mạnh của anh ngang với mười người trong bảng Thiêu Kiêu. Một người trẻ tuổi như vậy, không so sánh với bảng Thiên Kiêu thì còn có thể so sánh với cái gì Lúc này Tân Vũ Phong đã trở thành tâm điểm, Cố Khánh ở bên cạnh anh đã hoàn toàn chết sững.
“Cái gì? Anh chính là cao thủ thần bí trong lời đồn sao?”
Cố Khánh kinh ngạc nhìn chằm chắm vào mặt của Tân Vũ Phong.
Điệu bộ giống như muốn tạo một cái lỗ trên mặt Tân Vũ Phong.
Tân Vũ Phong đối diện với câu hỏi của Cố Khánh, anh không nói gì cả, chỉ lộ ra một nụ cười sâu xa Anh vốn dĩ đã khôi ngô tuấn tú, là người mà Cố Khánh rất ghét, nhưng khoảnh khc Tân Vũ Phong lộ ra vẻ đẹp mê người thì cô ta cũng chỉ có thể đỏ ửng hai má.
Đương nhiên, vẻ ửng hồng trên gương mặt của Cố Khánh, cũng chỉ là vì khó xử mà thôi Mà có lẽ là xấu hổ nhiều hơn.
Cố Khánh vội nhớ lại bản thân trong hôm nay đã làm gì với người trước mặt.
Đầu tiên là ở trước mặt anh khen ngợi vị cao thủ vô danh ở trong lòng cô ta lợi hại đến nhường nào.
Sau đó, khi đối phương lên tiếng ngăn cản, cô ta đã chế nhạo đối phương, còn tranh luận với đối phương.
Cố Khánh chỉ vừa mới nghĩ đến thì có cảm giác hai má giống như: sắp bị thiêu đốt.
Bản thân đã làm những gì vậy chứ!
Ở trước mặt người khác ca ngợi về chính bản thân anh!
Nếu là nói về bản thân anh thì tất nhiên anh sẽ lên tiếng ngăn lại rồi!
Nhưng bản thân lại cho rằng đối phương đang chửi bới cao thủ trong lòng mình, thần tượng trong lòng mình.
Cố Khánh càng nghĩ, càng cảm thấy hổ thẹn.
Bản thân lại không hề hay biết tình hình mà làm ra chuyện như này.