‘Yến Đông Lam nghe Lâm Kiều Như nói những lời này, vô cùng Bây giờ đã là thời đại nào rồi?
Tự do yêu đương kết hôn, đến ông ta cũng không công nhận lại tư tưởng này.
Huống hồ Lâm Kiều Như là một cô gái, lúc trước lớn lên ở bên ngoài, hoàn toàn không thể nào có loại tư tưởng hủ bại này được!
Đây hoàn toàn là sự si mê của Lâm Kiều Như với Vũ Phong, đến cái cớ này cũng nói ra được!
‘Yến Đông Lam thở dài mới nói: “Nhưng Kiều Như à, Tân Vũ Phong đã chết rồi, nếu con nói thời đại đó gái ngoan không gả hai chồng, nếu góa phụ gả chồng, ba mẹ chồng cũng sẽ không ghét bỏ!”
“Huống hồ con cũng không thể sống cả đời thủ tiết đi!”
‘Yến Đông Lam bất lực khuyên Lâm Kiều Như.
Sâu trong lòng ông, ông vẫn hy vọng Lâm Kiều Như đồng ý lời cầu hôn của Tứ hoàng tử Dù gì thái độ bây giờ của Tứ hoàng tử rất rõ ràng, nếu không phải Lâm Kiều Như, Tứ hoàng tử sẽ không cưới người con gái khác của Yến phiệt Thực ra Yến Đông Lam không phải không nghi ngờ, Tứ hoàng tử đang gây sức ép với Yên phiệt, không phải Lâm Yến Như thì không được.
Nhưng dù gì, Tứ hoàng tử trước mặt ông rất mến mộ Lâm Kiều Như, nhìn có vẻ rất chân thành!
Nếu Tứ hoàng tử đối với Lâm Kiều Như một mảnh chân tình, vậy Lâm Kiều Như gả cho Tứ hoàng tử, đầu tiên sẽ có được sự tôn trọng và yêu thương của chồng, ít nhất cả đời này Yến Đông Lam không cần lo lắng cho Lâm Kiều Như!
Hơn nữa địa vị của Yến phiệt, cũng bởi vì liên hôn với hoàng gia mà tăng thêm một bước.
Nhưng Yên Đông Lam bây giờ đang đánh cược Tứ hoàng tử rốt cuộc có thật lòng với Lâm Kiều Như hay không Nhưng ngay cả khi không nhắc đến những lời Tứ hoàng tử nói với ông ta lúc trước dưới lầu, không giống giả vờ.
Từ xưa đến nay, cha gả con gái, chỉ cần thật lòng, thì cái nào không phải là một chén canh bạc?
Cược nửa đời sau của con gái, có hạnh phúc không.
Tứ hoàng tử là một sự lựa chọn cực kỳ thích hợp.
‘Yến Đông Lam tiếp tục khuyên Lâm Kiều Như: “Kiều Như à, nói về tướng mạo Tứ hoàng tử không kém, hơn nữa Tứ hoàng tử người này cho dù không nhìn vào thân phận hoàng gia cũng là một thanh niên tài tuấn vô cùng xuất sắc!”
“Hồi nấy con không ở dưới lầu, Tứ hoàng tử nói đối với con một mảnh chân tình, vừa gặp đã yêu, nếu con ở đó, nhất định cũng bị tấm chân tình của Tứ hoàng tử làm cảm động!”
“Kiều Như, con nói cho ba, người con gái nào, không khao.
khát một người chồng yêu thương mình? Nếu bây giờ Tân Vũ Phong đã chết rồi, con một chút cũng không động lòng với Tứ hoàng tử sao?”
Lâm Kiều Như chỉ lắc đầu.
‘Yến Đông Lam thở dài, không thể không lấy ra chiêu cuối cùng.
“Kiều Như, có một chuyện, ba cũng không thể giấu con nữa!”
“Con có biết, Tứ hoàng tử bây giờ tuy không phải là hoàng tử, nhưng trong triều được rất nhiều đại thần ủng hộ, có thể nói, so với thái tử, Tứ hoàng tử càng có khả năng là người kế thừa ngôi vị!”
Lâm Kiều Như nhíu nhíu mày: “Ba, con đối với mấy thứ này thật sự không có hứng thú!”
‘Yến Đông Lam nắm chắc, sau khi bản thân nói những lời tiếp theo đây, Lâm Kiều Như không thể nào vẫn không hứng thú được!
“Kiều Như à, Tứ hoàng tử lúc nãy dưới lầu, lớn tiếng nói, nếu như cưới con, cả đời chỉ một đôi, tuyệt đối không hai lòng, hồi này ba không nói rõ với con, con có biết, điều này đại diện cho gì không?”
“Tứ hoàng tử tương lai có khả năng……là người cửu ngữ chí tôn, điểm này, chúng ta đều để trong mắt! Lời hứa này của ngài ấy có nghĩa là, con tương lai sẽ là phi tử duy nhất trong hậu cung của ngài ấy, cũng là hoàng hậu duy nhất!”
“Mẫu nghỉ thiên hạ, phụ nữ tôn quý nhất! Kiều Như, con nói thật với ba, con thật sự một chút cũng không động lòng sao?”
‘Yến Đông Lam đã hết tình hết ý, mỗi một câu, đều vô cùng thuyết phục.
‘Yến Đông Lam cảm thấy mình đã đem hết tài ăn nói trong buôn bán cả đời này dùng hết trong việc thuyết phục.
chuyện tình cảm của con gái rồi.
Thái độ của Lâm Kiều Như vẫn chắc như đỉnh đóng cột.
Trong mắt Lâm Kiều Như lóe lên một tia quyết tâm: “Ba!
Con chỉ muốn làm vợ của Vũ Phong, nếu là Vũ Phong, vợ của nhân vật tiểu tốt con cũng nguyện ý làm, nếu không phải là Vũ Phong, hoàng hậu mẫu nghỉ thiên hạ, con cũng không cần”
“Cho dù Tân Vũ Phong chết rồi, cho dù con tận mắt nhìn thấy tro cốt của anh ấy, con cũng không gả cho người khác!”