Mục lục
Truyện Hỏa Vũ Chiến Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Chương 540: Ngơ ngác​




Đến rồi?



Đến cái gì cơ, đến đâu rồi?



Tần Thiên Lâm ngơ ngác.



Sau cổ không còn bị Tần Vũ Phong trói buộc nữa, phản ứng đầu tiên của Tần Thiên Lâm là muốn chạy trốn.



Nhưng hai chân của anh ta mềm nhũn không có sức để nhấc lên, bò cũng không bò được!



“Rốt cuộc anh muốn làm gì?” Tần Thiên Lâm hỏi.



Tần Vũ Phong hừ lạnh một tiếng, nhìn về bia mộ trước người mình và Tần Thiên Lâm.



“Lúc đầu tôi đã từng nói qua, tôi muốn Tân Thiên Vương và Khương Thạch Phương dập đầu sám hối trước mộ của mẹ tôi! Muốn kẻ thứ ba như Khương Thạch Phương dập đầu dâng trà cho mẹ tôi theo lễ của bà cả!”



“Nhưng bây giờ, không bắt được Khương Thạch Phương và Tần Thiên Vương vậy thì tôi sẽ kiếm chút lợi ích từ trên người của cậu vậu!”



Tần Vũ Phong trầm giọng nói. Trước đây anh đã từng nhìn thấy Tần Thiên Vương ở trước mộ của mẹ mình.



Nhưng lần đó bên cạnh Tân Thiên Vương còn có Công Tôn Vũ bảo vệ, lúc đó anh không có năng lực.



Nhưng bây giờ khi đối diện với một tên nhỏ bé đã tẩu hỏa nhập ma, trở thành một tên bỏ đi như Tần Thiên Lâm thì việc xử lí anh ta quá sức đơn giản đối với Tần Vũ Phong.



Mà lúc này bảo an ở nghĩa trang cũng đã phát hiện Tần Vũ Phong đến.



Bảo an ở nghĩa trang từ xa nhìn Tần Vũ Phong, bên cạnh còn có Tần Thiên Lâm liền biết xảy ra chuyện lớn, vội vàng gọi điện thoại thông báo cho Tần Thiên Vương.



Dựa vào thực lực của Tần Vũ Phong làm sao có thể không biết được đằng sau của mình có thêm một đôi mắt?



Nhưng Tần Vũ Phong không mảy may quan tâm chỉ lo nói với bia mộ của Thượng Quan Uyển Nhi: “Mẹ, con lại đến thăm mẹ đây.”



Tần Vũ Phong nói xong câu này, khi quay sang hướng Tần Thiên Lâm lần nữa sự dịu dàng trong mắt đã chẳng còn.



“Đông!”



Khi bước đến bước chân thứ chín, sức uy hiếp của chiến thần Thiên Vũ tự mang lại từ Tần Vũ Phong, trong không khác gì một thiên thần.



Tần Thiên Lâm không còn cách nào chống cự lại sự uy hiếp đó lần nữa, không dễ dàng gì mới gắng gượng bò lên được, đầu gối lại mềm nhũn khi đứng song song cùng Tần Vũ Phong.



Chỉ nghe ùm một tiếng đã quỳ xuống trước mộ của Thượng Quan Uyển Nhi.



Tần Vũ Phong híp híp mắt, thúc giục nói:



- ------------------

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK