"Cửu thiên lôi động quyền!"
Chỉ thấy nắm tay của Tần Thiên Lâm không ngừng nhấp nhô những tia sét, thoắt ẩn thoắt hiện phóng ra!
Một quyền này cực kỳ đáng sợ!
Nhìn thấy cảnh tượng này, xung quanh những nhân viên y tế cũng run sợ trong lòng!
Cửu thiên lôi động quyền?
Tần Vũ Phong nhìn lướt qua nắm đấm của Tần Thiên Lâm, phía trên có lỗi văn chuyển động, thật sự là cửu thiên lôi động quyền.
Đáng tiếc....
Có một chút khiến Tần Vũ Phong không dám xác nhận, Tân Thiên Lâm sử dụng cái này có phải là cửu thiên lôi động quyền hay không, bởi vì một quyền này của Tần Thiên Lâm, so với nhóm đối thủ trước đó mà Tần Vũ Phong thấy, thực sự là quá yếu!
Cửu thiên lôi động quyền, mượn chi lực của Cửu thiên thần lôi, rèn luyện xác thịt, sử dụng càng lâu thì có thể mượn thần lôi hiện thế, quyền thế như sấm, cuồn cuộn mà rơi!
Nhưng một quyền này, xung quanh lại chỉ hiện tia sét nhàn nhạt.
Nếu theo Tần Vũ Phong đánh giá, thì cái cửu thiên lôi động quyền này đến cánh cửa cũng không động nổi, vậy mà còn không ngại nói ra cái tên chiêu thức này?
“Bát môn độn giáp... Mở!".
Bờ môi Tần Vũ Phong khẽ nhúc nhích, bát môn độn giáp tùy theo khí thế mà hiện ra.
Sau lưng hai cái đầu cả một vàng một bạc lập tức hiện ra, không ngừng dây dưa, lại chưa từng giao hòa triệt để cùng nhau, cuối cùng sau lưng anh lập tức tạo thành một trận bát quái ánh sáng lóe lên màu vàng và bạc.
Thực lực của Tần Vũ Phong dù sụt giảm, nhưng những chiêu mà anh đã từng có trình độ lĩnh ngộ nhất định, anh cũng không vì vậy mà tụt xuống chút nào.
Nên một khi đã dày công tôi luyện, thì thực lực cũng sẽ mạnh mẽ như cũ, việc vận dụng vô cùng tự nhiên, thì vẫn sẽ dùng rất tự nhiên!
"Ầm! Ầm! Ầm!".
Tần Vũ Phong thi triển ra môn bí thuật này, trong nháy mắt đã thực lực tăng vọt lên tầng cao nhất, từ đỉnh Ám kình lập tức tăng lên cảnh gipới tông sư, chỉ là không thể tin được là tăng nhanh trong chớp mắt như vậy!
Mặc dù chỉ là một tông sư bình thường, thậm chí còn không đạt tới cảnh giới cao thủ Hổ bảng, nhưng với kinh nghiệm chiến đấu phong phú của anh, việc treo Tần Thiên Lâm lên đánh là quá đủ rồi.
Chỉ thấy thân hình Tân Vũ Phong hơi nhúc nhích, trực tiếp đánh lại thế tấn công của Tân Thiên Lâm.
Bởi vì kinh nghiệm chiến đấu của Tần Thiên Lâm không đủ, việc sử dụng cửu thiên lôi động không thuần thục, thế nên căn bản không kìm hãm lại được khí thế của quyền này, thẳng tắp phóng tới vị trí mặt tường sau lưng của Tần Vũ Phong!
"Rầm!"
Nắm đấm của Tần Thiên Lâm xuyên thấu mặt tường, cắm trực tiếp vào trong tường!
"Ha ha ha ha ha!"
Tần Vũ Phong ở sau lưng Tần Thiện Lâm cười khinh một tiếng: "Chỉ với cái này? Còn muốn bàn luận với tôi à?"
Sắc mặt của Tần Thiên Lâm vừa thẹn vừa quẫn bách, mặt đỏ lên, mất hết sức lực, mới có thể rút nắm đấm ra khỏi mặt tường.
Tần Thiên Lâm quay đầu lại, hung tợn trừng mắt với Tần Vũ Phong: "Anh! Vừa rồi chỉ là tôi hơi lầm mà thôi! Bây giờ lại thử một chút!"
"Này!"
Trong miệng Tần Vũ Phong quát lớn một tiếng, thân hình trực tiếp tiến lên đầy mạnh mẽ về phía Tần Thiên Lâm, Tần Thiên Lâm lắc mình một cái, thoát ra khỏi nguy hiểm!
"Chỉ với cái này?"
Tần Thiên Lâm cũng học theo giọng điệu trước đó của Tần Vũ Phong, giễu cợt nói.
Tần Vũ Phong lại chỉ cười hời hợt: "Tân Thiên Lâm, bây giờ trong thân thể của cậu có cốt tủy của tôi, còn học cách tôi nói chuyện, tôi thấy cậu cũng đừng gọi Tần Thiên Vương là bố làm gì, gọi tôi là bố cũng được đó, thế nào?"
"Anh! A a a a a a a a."
Tần Thiên Lâm lập tức bị Tần Vũ Phong nói mà trả lời không được gì, mặt mũi dường như mất hết, lập tức như kẻ phát điện, không có tiết tấu gì mà xông lên phía trước!
Thân hình Tần Vũ Phong đứng yên đó, không tránh cũng không né, trực tiếp nghênh đón nhận lấy!
Tần Thiên Lâm rốt cục cũng bắt được Tần Vũ Phong, ôm chặt lấy đầu của Tân Vũ Phong, muốn dùng kích thật mạnh đánh tới!
Tần Vũ Phong làm sao cho anh ta cơ hội này?
Anh ta vừa mới bổ nhào về trên người của Tần Vũ Phong, anh ta lập tức bị Tần Vũ Phong đá bay trong một cước, vô cùng thê thảm!
- ------------------