Dần dần, dưới áp lực uy hiếp ở nơi này, thân thể mỗi người bọn họ gần như bẻ cong một trăm tám mươi độ mà không thể tưởng tượng nổi….
Điều hòa tiếp tục thổi gió lạnh phù phù.
Mà những người này, không cảm nhận được nửa phần lạnh lẽo đó.
Thậm chí đã không cảm nhận được nửa phần dưới nữa.
Mặt Tân Vũ Phong không biểu cảm mà rời khỏi nơi này, đi vào một cái nhà khác.
Vào nhà, dò hỏi chuyện của Bạch Hứa Trạch xong rồi giết sạch.
Sau khi lặp đi lặp lại được mười mấy lần xong, rốt cuộc thì Tân Vũ Phong đã đi tới hành lang cuối.
Anh hít sâu một hơi.
Nếu lại tìm không thấy nữa, nghe nói tung tích của những cô gái bị trói đi cùng nhau cũng ở đây.
Nếu thật sự như vậy thì Tân Vũ Phong cũng không đành lòng rời đi.
Đầu là những cô gái ở độ tuổi giống nhau, lại vì những người Đông Hoàng lén xâm nhập vào Vân Ninh mà gặp tai bay vạ gió.
Nếu Tân Vũ Phong không biết thì liền thôi đi.
Nhưng hiện tại Tân Vũ Phong đã biết nên tuyệt đối không có khả năng khoanh tay đứng nhìn.
Tân Vũ Phong đá văng cửa phòng cuối cùng ra.
Một cảnh tượng trước mắt, có thể nói là rất khó coil Hai người đàn ông Đông Hoàng cùng giữ lấy một cô gái nhu nhược đáng thương!
Giờ phút này khắp mặt cô gái đều là nước mắt, phản xạ ánh sáng màn hình.
Một giây đó, Tân Vũ Phong dường như nhớ lại cảnh trước đó không lâu Lâm Kiều Như suýt nữa bị Tân Thiên Lâm làm nhục!
Ngay lập tức Tân Vũ Phong giận dữ không thể chịu nổi!
Bọn chúng dám làm chuyện này rõ như ban ngày sao!
Người Đông Hoàng thật sự giống súc sinh!
Tân Vũ Phong lập tức vọt lên một bước, đẩy hai người đàn ông Đông Hoàng kia ra.
Cô gái dường như còn chưa kịp phản ứng lại một cảnh trước mắt thì đã bị ngây dại.
“Các người đang làm gì đó!”
Ánh mắt Tân Vũ Phong lạnh lùng, sát khí bản ra bốn phía.
Trong ánh mắt như thể có một lưỡi dao mỏng, giây tiếp theo liền bắn ra!
Người Đông Hoàng bị Tân Vũ Phong ném trên mặt đất thì sửng sốt trong nháy mắt, sau đó giận tím mặt.
Mái đến giờ phút này, bọn họ còn chưa cảm nhận được cái chết đang gần mình trong gang tấc.
“Thằng nhóc, mày ở bộ phận nào tới, chuyện của chúng tao không cần mày quản!”
Cái gì mà bộ phận nào?
Nhìn thấy một người Đại Hạ, phản ứng đầu tiên của chúng lại không phải nghĩ tới có người xâm nhập, mà nghĩ đây là người của bên trong bọn chúng?
Xem ra ở tổ chức này có không ít chó săn đến từ Đại Hạt!
Đương nhiên cũng có khả năng là người đã ấn núp ở Đại Hạ nhiều năm, ngay cả lời nói và cách phát âm, cách ăn mặc.
và khí chất cũng hoàn toàn dung nhập Đại Hạ.
Như thế xem ra, tổ chức đã hành hạ Bạch Hứa Trạch đến chết này, trừ ẩn núp, không, trừ việc có căn cứ ở Vân Ninh ra thì không chuyện ác nào là không làm, sau lưng còn có âm mưu gì đó cực lớn!
Tân Vũ Phong suy nghĩ nhưng cũng chỉ trong một cái chớp mắt.
Anh phục hồi tinh thần, lại nói ra một câu mà mình đã nói không biết bao nhiêu lần, nhưng vẫn không chê phiền như cũ.
“Tao tới để giết mày”
“Em gái, nhắm mắt lạ Tân Vũ Phong nói với cô gái đang ốm đầu gối, chân tay luống cuống, nói xong, hai chân lấy đà, cả người đột nhiên bay lên, sau đó trực tiếp nhắm về phía hai gã đàn ông đang ngã trên mặt đất!
Cùng với hai tiếng vang.
Cổ hai người đã trực tiếp bị Tân Vũ Phong vặn gãy!
Thậm chí ngay cả một tiếng cầu cứu bọn họ cũng không kịp kêu lên.
Chết ngay tại chỗ!
Tân Vũ Phong nhìn về phía cô gái đang ngồi dại ra ở trên sô pha, cố gắng nói giọng nhẹ nhàng hơn.
“Mấy người là bạn với nhau, cùng bị đưa tới đây đúng không? Tôi dẫn em đi tìm bạn của em”
Rất lâu sau cô gái kia cũng chưa phục hồi tinh thần lại, gắt gao nhìn chằm chăm hai khối thi thể, ánh mắt đờ đẫn, đồng tử giãn ra.
Sau một lúc lâu.
Dường như cô gái mới vừa phản ứng lại, trong ánh mắt khôi phục vài phần thần trí, môi mấp máy, lẩm bẩm hỏi: “Bọn họ, đã chết rồi sao?”