Tân Vũ Phong gật đầu rồi nở nụ cười nhạt: “Cô nói rất đúng. Nhạc Linh Nhi, không ngờ cô lại có cái nhìn tổng quát như vậy”
Nhạc Linh Linh tự hào khit mũi: “Tất nhiên rồi. Anh không thấy tôi là ai sao? Ta là con gái của trưởng môn Hoa Sơn cơ đấy!”
Nhạc Quốc Phong ở bên cạnh nghe thấy tiếng của Nhạc Linh Linh bèn bật cười.
Tất cả mọi người đều đổ dồn sự chú ý vào Lăng Khiếu Thịnh và Hirano trên sân khấu.
Bởi vì trong lòng của Lăng Khiếu Thịnh luôn tràn ngập sự sợ hãi, nên suốt trận đấu Lăng Khiếu Thịnh đều rất thận trọng.
Vào lúc bắt đầu.
Lăng Khiếu Thịnh chỉ dự tính tấn công chứ không sử dụng tuyệt chiêu của mình.
So với lần trước trực tiếp dùng tuyệt chiêu tấn công Tân Vũ Phong, có thể nói lần này Lăng Khiếu Thịnh cực kỳ thận trọng. Anh ta đứng trên khán đài mím môi không nói gì mà chỉ yên lặng quan sát.
“Phùt”
Lăng Khiểu Thịnh hít một hơi thật sâu và rút thanh đao dài được vắt ngay thất lưng mình Thanh đao này là vũ khí của Đao Cuồng.
Ông ta đã truyền lại cho anh ta từ rất lâu về trước.
Lăng Khiểu Thịnh dựa vào thanh đao này mà giành lấy thăng cuộc ở khắp các trận đánh với những người cùng trang lứa ở Đế Đô Đại Hạ.
Cũng từ đó mà trở thành “Lăng Vô Địch”.
Có thể nói, thành công của Lăng Khiếu Thịnh là nhờ vào thanh đao này.
Cho nên anh ta đặt tên cho thanh đao này là.
Vô Địch Đao!
Lúc này Lăng Khiếu Thịnh cầm một thanh Vô Địch Đao, rảo bước nhanh lao thẳng về hướng của Hirano.
Hirano không hề hoảng sợ, cũng không lộ ra vẻ khinh địch mà ngược lại trực tiếp lấy quỷ kiếm Muramasa ra Nhưng Hirano vẫn không rút quỷ kiếm Muramasa ra khỏi vỏ.
Hirano dùng vỏ kiếm tiếp chiêu của Lăng Khiếu Thịnh.
Lăng Khiếu Thịnh cũng không dùng hết sức mà chỉ đánh thăm dò mà thôi.
Đương nhiên, cú phản công của Hirano cũng không có gì đặc sắc.
Lăng Khiếu Thịnh thấy vậy, anh ta nhận ra mức độ tấn công này không đủ để khiến Hirano phải nghiêm túc chiến đấu.
Anh ta bèn hít một hơi thật sâu và lùi lại vài bước, tránh sự tấn công của Hirano.
Mặc dù chiêu thức này đã hòa nhưng vẫn khiến Lăng Khiếu Thịnh lúng túng.
Bởi vì thanh kiếm của Hirano hoàn toàn vẫn ở trong vỏ!
Anh ta dùng vỏ kiếm để đánh nhau với Lăng Khiếu Thịnh.
Thứ hỏi Lăng Khiếu Thịnh nhục nhã cỡ nào chứ?
Nhưng Lăng Khiếu Thịnh cũng biết rằng chiêu thức đánh thăm dò vừa rồi không đủ để Hirano dùng hết sức lực.
Đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ bên dưới khán đài cũng thay đổi những suy nghĩ nghỉ ngờ và những trách cứ trước đây của họ, bắt đầu cổ vũ cho Lăng Khiếu Thịnh.
“Lăng Khiếu Thịnh cố lên!”
sánh hắn đi Lăng Khiếu Thịnh!”
“Đừng quên rằng anh là Lăng Vô Địch của Đại Hạ! Cố lên!”
Trong tếng hoan hô vang vọng của bên phía đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ, tất nhiên phía Đông Hoàng cũng không muốn thua thiệt.
“Đồ phế vật! Hirano chúng tôi thậm chí còn không thèm rút kiếm ra khỏi vỏ là đã có thể đánh bại người của các người rồi!”
Đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ chỉ đơn giản là cổ vũ cho thí sinh của mình, giờ đã biến thành trận cãi nhau với người Đông Hoàng.
“Mẹ kiếp đám giặc Oa kia, các người làm bao việc tà đạomới có thể có được một thanh quỷ kiếm, vậy mà cũng dám nói ra sao?”
“Có giỏi thì người Đại Hạ các người cũng lấy thần khí ra đi? Vũ khí cũng là một phần sức mạnh mà, có hiểu không?”
“Có giỏi thì anh bảo Hirano bỏ vũ khí xuống đánh tay đôi với Lăng Khiếu Thịnh của chúng tôi đii”
Vậy tại sao không bảo Lăng Khiếu Thịnh bỏ vũ khí xuống chứ?
Toàn bộ sân vận động trong phút chốc trở nên lộn xộn.
Tân Vũ Phong cực kỳ khó chịu dụi lông mày.
“Im lặng cả đi!”
Giọng nói của Tân Vũ Phong không lớn nhưng lại có sức mạnh xuyên thẳng vào tai bọn họ!