Lần này ông Tanaka không nói gì nữa mà dứt khoát rút đao ra đánh úp về phía Tần Vũ Phong: “Nếu như vậy thì cậu và tôi cũng không cần nhiều lời nữa, tôi nhất định sẽ giữ lại Vương Đạo Sát Quyền này của Đại Hạ!”
Trong con người của Tần Vũ Phong lóe lên một tia vẻ chán ghét, anh quay người lại tránh thoát thanh trường đạo mà ông Tanaka chém tới, sau đó anh đề khí rồi nhấc chân mang theo một luồng nội kình đá về phía hàm dưới của ông Tanaka!
Ông Tanaka vội vàng dừng thể tấn công của mình lại để tránh khỏi kết cục bị Tần Vũ Phong đá nát hàm dưới, sau đó ông ta hít sâu vào một hơi.
Mà lúc này, đòn đánh của Tần Vũ Phong không trúng đích thì anh cũng không ở nguyên tại chỗ chờ ông Tanaka tiếp tục ra tay.
Đã mấy ngày mấy đêm Tần Vũ Phong không được nghỉ ngơi hoàn toàn rồi, mặc dù có là ngu làm bằng sắt thì lúc này cũng có mấy phần bực bội.
Cả người Tần Vũ Phong nhào về phía ông Tanaka, tất cả các đòn đánh đều ép thẳng tới những chỗ hiểm trên người ông Tanaka.
Ông Tanaka phải liên tục vung đạo mới có thể tạm thời đánh ngang tay với Tần Vũ Phong tay không tấc sắt, chỉ sử dụng quyền cước bình thường để tấn công.
Dù sao lúc trước, khi Tần Vũ Phong ở biên giới phía bắc của Đại Hạ, học tập thể thuật trong quân đội Đại Hạ thì tất cả các đòn đánh đều nhằm mục đích lấy tính mạng của kẻ địch cả.
Sát phạt thuật của biên giới phía Bắc tuyệt đối không phải là trò đùa đâu.
Ông Tanaka chống đỡ một lúc mà cái trán đã bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.
Ông ta biết võ công của Tần Vũ Phong này không tầm thường, có thể đánh giết toàn bộ đám vô tích sự trong mười bảy chi nhánh võ quán nhưng lại không biết chỉ riêng thể thuật của Tần Vũ Phong cũng đã mạnh đến mức như vậy, chiều nào chiêu nấy đều ẩn giấu ý định giết người!
Đúng lúc này thì Tần Vũ Phong bắt được một sơ hở của ông Tanaka, ánh mắt anh lóe lên một tia màu máu đấm thẳng vào chỗ hiểm của ông Tanaka!
Đối với đòn tấn công này của Tần Vũ Phong thì ông Tanaka dứt khoát ném xuống trường đao trong tay, hai tay bảo vệ chỗ hiểm trên cổ mình rồi vội vàng lùi lại phía sau.
Chỉ trong một khoảnh khắc mà ông Tanaka đã lùi từ giữa Diễn Võ Đường to như một sân bóng đá ra rìa của Diễn Võ Đường.
“Phù… Phù Phù. .” Ông Tanaka thở hồng hộc, nhìn Tần Vũ Phong đang đứng một cách hờ hững và ngạo nghễ ở chính giữa Diễn Võ Đường.
Tần Vũ Phong này lại có thể thoải mái ép ông ta đến tình cảnh này như vậy.
Nếu như vừa nãy Tần Vũ Phong thật sự muốn giết ông ta thì hiện tại e là ông ta sẽ không có cả thời gian để thở dốc mất! Trong lòng ông Tanaka biết rất rõ chuyện này.
Tần Vũ Phong đứng chắp tay sau lưng, thân hình giống như một cây trường thương đâm thủng trời xanh, hiện ngang đứng thẳng.
Thậm chí Tần Vũ Phong còn không quay đầu lại nhìn ông Tanaka một cái nào, anh chỉ bình tĩnh mở miệng nói: “Ông thua rồi.”
Khóe miệng ông Tanaka nhếch lên: “Thằng ranh thối tha, tao không thua!”
Thân hình của Tần Vũ Phong khựng lại một chút nhưng anh không nói một lời.
Ông Tanaka tiếp tục mở miệng: “Bởi vì tao vẫn chưa dùng đến Vương Đạo Sát Quyền đâu!”
Tần Vũ Phong “ồ” lên một tiếng: “Nói như vậy thì ông đã tu luyện Vương Đạo Sát Quyền thành công rồi ư?”
“Đúng vậy!” Ông Tanaka nói xong thì trên mặt lộ ra một nụ cười quái lạ.
Đám người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều thay đổi sắc mặt.
Vương Đạo Sát Quyền! Ông Tanaka thật sự đã tu luyện thành công toàn bộ Vương Đạo Sát Quyền! Như vậy… Tần Vũ Phong còn có phần thắng hay không? Vương Đạo Sát Quyền gần như là đại biểu cho các bí tịch chiêu thức mạnh nhất hoặc là số một số hai của Đại Hạ rồi!