Khi thời cơ đến, anh ta cùng Tứ hoàng tử sẽ hợp lực, âm mưu bao vây, trấn áp Tần Vũ Phong, nhưng sẽ không còn có thể giấu được nữa!
Ngoài ra...
Triệu Thiên Lăng nghiến răng nghiến lợi, quận Thanh Phượng tuy rằng đều là nữ, nhưng đều là anh hùng nữ kiệt, không thua đàn ông một chút nào.
Thậm chí còn mạnh toàn nam giới! hơn cả một đội quân bao gồm
Ai cũng phải biết rằng ngay cả quân miền Bắc, được mệnh danh là "quân miền Bắc mạnh hùng dũng nhất thiên hạ", so với quân Thanh Phượng, ngoài quân số đông hơn, họ cũng không có lợi thế lớn hơn so với quân Thanh Phượng.
Các nữ quân nhân trong quân Thanh Phượng đều là nữ tướng sĩ.
Quân Thanh Phượng xuất quân tổng cộng 800 người.
Đội quân Tham Lang hôm nay, bởi vì Triệu Thiên Lăng đánh giá thấp đối phương và tự phụ đắc thắng, mới điều động được hơn 1000 người!
Triệu Thiên Lăng sắc mặt âm u vô cùng, anh ta biết rõ hơn ai hết 1000 người của đội quân Tham Lang mà anh ta mang theo không còn chút ưu thế nào về số lượng so với 800 quân Thanh Phượng.
Nếu quận Thanh Phượng tham chiến, cơ hội chiến thắng của đội quân Tham Lang là rất mong manh.
Vào lúc này, trên chiến trường, bởi vì đội quân Tham Lang sợ hãi quận chúa Ngọc Linh Long, cuộc giao tranh đã tạm dừng lại.
Vì vậy, Doanh trại Thần Sách đã có một khoảng thời gian để nghỉ ngơi.
"Quận chúa Ngọc Linh Long...sao hôm nay cô lại đến đây?"
Mặc cho Triệu Thiên Lăng đang mắng trong lòng mình, Ngọc Linh Long đúng là con ranh chết tiệt, ngoài ra anh ta không dám biểu lộ bất cứ điều gì trên khuôn mặt của mình, vẫn cung kính hỏi.
Tuy nhiên, Ngọc Linh Long chỉ liếc nhẹ Triệu Thiên Lăng, một cái nhìn thêm cũng không thèm cho Triệu Thiên Lăng, chứ đừng nói là trả lời.
Hai chân dài thẳng tắp vô cùng có lực mạnh của cô ấy, nhẹ áp vào bụng ngựa, sư tử Ngọc dưới thân chậm rãi đi tới giữa chiến trường.
Mọi người nín thở nhìn quận chúa Ngọc Linh Long.
Mọi người cũng nhìn thấy cảnh Triệu Thiên Lăng nói chuyện với cô, nhưng cô ấy đã tỏ thái độ lạnh lùng “không cho khách vào nhà”, đúng là cảnh tượng mặt nóng dán mông lạnh được tái hiện hoàn toàn.
"Ha ha..."
Trong Doanh trại Thần Sách, có một vài người cất tiếng cười chế nhạo.
Triệu Thiên Lăng mặt gần như tái xanh vì tức giận.
Con mẹ nó chứ...con ranh khốn kiếp này, ở trước mặt bao nhiêu người, lại không cho anh ta bộ mặt của chiến thần Tham Lang.
Sau khi đợi anh ta trở thành người kề vai sát cánh của vua Đại Hạ, nhất định phải cầu xin Tứ hoàng tử để anh ta nạp thiếp, để con ranh khốn kiếp này đến làm vợ lẽ, đay nghiến dày vò cô ta một trò ra trận!
Cuối cùng, ánh mắt của Ngọc Linh Long cuối cùng cũng khóa chặt vào Tần Vũ Phong đang nằm trong vũng máu.
Vào lúc này, Tần Vũ Phong vẫn không để ý đến sự xuất hiện của Ngọc Linh Long, anh nghiến răng kiềm chế sự đau đớn do vết thương nghiêm trọng gây ra, cố gắng hết sức để đặt đúng chỗ những binh lính bị thương và đã ngã xuống của Doanh trại Thần Sách.
Ngọc Linh Long nhìn Tần Vũ Phong với vẻ phức tạp trong đôi mắt đẹp.
Tần Vũ Phong rốt cục cảm giác được sau lưng có một ánh nhìn phóng đến, vô cùng tập trung, mãi anh mới nhận ra bầu không khí chiến trường chung quanh đã bất giác thay đổi từ lúc nào.
Tần Vũ Phong có chút đăm chiều quay đầu nhìn lại.
Nữ tướng cưỡi ngựa cao lớn, cùng Tần Vũ Phong nhếch nhác đứng trên vũng máu, nhìn nhau xa xa qua biển người cách đó!
Một đôi mắt sững sờ và kinh ngạc, và một đôi mắt đẹp chưa đầy tình cảm và nội tâm phức tạp.
Mọi thứ xung quanh dường như đã trở thành một thước phim câm, chỉ còn mọi thứ thể hiện trong con mắt của đối phương, nó sống động và có những cảm xúc phức tạp đan xen nhau.
Một ánh mắt mà như cách nhau muôn đời!
- ------------------