Kỳ Lân cau mày cay đảng, còn chưa kịp giải thích gì thì Tân Vũ Phong đã ban hình phạt rồi.
“Hãy tự mình thực hiện 200 lần chống đẩy, trong vòng 1 phút, ngay bây giời”
Kỳ Lân không dám nói lời nào, xoay người đi vào góc tường chống đẩy.
Trong lúc làm vậy, Thanh Long vẫn đang đếm ‘tử tế” ở bên cạnh.
Cùng với tiếng thở hổn hển của một người đang chống đẩy, tiếng đếm số của Thanh Long, Lâm Kiều Như tiếp tục nói chuyện với Tân Vũ Phong.
Lâm Kiều Như hỏi: “Tân Vũ Phong, ngày mai sẽ đối mặt với Kitano.
Takeshi, anh có tự tin không?”
Tân Vũ Phong nhếch môi: “Vì để có thể quay về gặp em, đương nhiên là tự tin rồi”
“Đừng nói là một Kitano Takeshi, cho dù là mười Kitano Takeshi, ngày mai anh cũng nhất định phải đánh bại, để quay về sớm hơn gặp em”
Lâm Kiều Như không ngờ rằng sau một khoảng thời gian cách xa, giờ đây Tân Vũ Phong lại sến súa như vậy.
Lâm Kiều Như lập tức đỏ mặt, khoảnh khắc đó, cô không biết phải nói gì.
Đúng lúc này Huyền Vũ đi tới.
Anh ta còn có chuyện khác muốn hỏi Tân Vũ Phong Huyền Vũ chậm rãi nói: “Thiên Vũ đại nhân… Chuyện của Bạch Hứa Trạch, anh điều tra đến đâu rồi?”
Tân Vũ Phong do dự một lúc, cuối cùng vẫn lựa chọn sẽ nói cho những huynh đệ này, những người anh em không cam lòng thay Bạch Hứa Trạch.
Tân Vũ Phong hít sâu một hơi nói: “Là Hán Đại nói cho tôi “Tổ chức nhân lực, mai phục Đại Hạ Vân Ninh, và cuối cùng giết chết hậu vệ chân chính nhất của Bạch Hứa Trạch, chính là người của tứ đại gia tộc đến từ Đông Hoàng.
“Địa vị của tứ đại gia tộc cũng giống như Đại Hạ của chúng ta.
Những môn phái ẩn dật của Đông Hoàng như Long Hồ Sơn, mặc dù sế có hậu duệ tách ra xuất hiện trên trần thế, nhưng phần lớn thành phần cốt lõi sẽ rất hiếm khi xuất hiện trước mặt thiên hạ.”
“Sức mạnh của chúng, sâu xa khó lường.”
“Hơn nữa, Hán Đại cũng nói với tôi răng những võ sư nổi tiếng thế giới như Kitano Takeshi, chẳng qua cũng chỉ là cao thủ bề nổi của Đông Hoàng”
“Còn bề chìm, còn rất nhiều người có năng lực, cái này, chúng ta không thể biết?
“Tình hình hiện giờ, có thể nói là kẻ địch ở trong bóng tối, còn ta ở trong ánh sáng.”
Huyền Vũ gật đầu, vẻ mặt nghiêm nghị: “Dù sao thì, trận chiến của ngài với Kitano Takeshi như thể việc nói cho thiên hạ biết rằng Thiên Vũ đại nhân đã đến Đông Hoàng”
Tân Vũ Phong mỉm cười, vẻ mặt có phần thoải mái: “Cho nên, lúc đầu tôi dùng thân phận của Tân Vũ Phong để tham gia đại hội giao lưu võ thuật, như vậy, người Đông Hoàng, theo quán tính suy nghĩ, nhất định sẽ nghĩ Tân Vũ Phong và “Thiên Vũ đại nhân” là hai người…”
Lâm Kiều Như đứng bên cạnh kêu lên: “Tân Vũ Phong, anh thông minh thật đấy?”
Mười hai vệ trung thiết huyết cũng hết lần này tới lần khác khen ngợi chiêu thức của Tân Vũ Phong.
Tân Vũ Phong xua tay: “Có gì đáng khen đâu? Vô tình thôi, lúc đầu anh chỉ là không muốn bại lộ thân phận của mình trong đoàn võ lâm.”
Lâm Kiều Như lúc này lại khit mũi, có chút quái gở nói: “Tất nhiên rồi, về chuyện che giấu thân phận, Thiên Vũ đại nhân của chúng ta là một người lợi hại!”
Tân Vũ Phong biết Lâm Kiều Như, đây là vẫn đang trách anh che giấu thân phận Thiên Vũ đại nhân nên không thể nói cho Lâm Kiều Như thân phận của mình.
Tân Vũ Phong một mình trong phòng, lập tức bật cười to từ đầu bên kia video.
Cúp điện thoại xong, Tân Vũ Phong lại đi ngủ.
Song, chỉ là đêm nay, ai có liên quan đến lần này, cho dù là người trong chuyện này hay những người quan tâm chuyện này, tất cả mọi người, chắc cũng chỉ có một mình Tân Vũ Phong mới có thể yên tâm nhắm mắt.
Đông Hoàng.
Tại một dinh thự.
Kitano Takeshi đang ngồi trong sảnh, lau con dao dài trên tay.