Tân Vũ Phong hoàn toàn không để lời khuyên của mọi người lọt vào tai.
Không cần thiết.
Đối với Tân Vũ Phong, những võ sĩ Đông Hoàng ở phía đối diện mình thậm chí không đáng để rút đao nếu không cần thiết.
Nhạc Quốc Phong bình tĩnh yêu cầu mọi người đừng nói gì thêm nữa Với tư cách là người đứng đầu phái Hoa Sơn và là người đứng đầu đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ lần này, lời nói của Nhạc Quốc Phong cũng được coi là có trọng lượng.
Mặc dù mọi người đều không hiểu tại sao, vẻ mặt có chút bối rối, nhưng cũng không nói gì nữa.
Không ai biết Tân Vũ Phong và Nhạc Quốc Phong vừa nói gì, cũng không ai biết Nhạc Quốc Phong lúc đi ra ngoài, đã gọi điện thoại cho ai.
Nhưng Nhạc Quốc Phong trong lòng ông ta tự biết rõ.
Vừa rồi Tân Vũ Phong tự nhủ với mình… tối hôm qua Đông Hoàng phái một trăm võ sĩ đến bao vây, và bị anh giết sạch toàn bộ.
Nhạc Quốc Phong có chút khó tin, Tân Vũ Phong kêu ông ta đi tìm Vương Hán Đại để xác minh.
Vì vậy, Nhạc Quốc Phong đã gọi điện cho Vương Hán Đại.
Thực ra, trước khi gọi điện thoại, Nhạc Quốc Phong đã biết Tân Vũ Phong không việc gì phải nói dối ông ta.
Nhưng Nhạc Quốc Phong vẫn không thể tin được.
Không thể tin rằng Đại Hạ lại có một người tài hoa hơn người, dung mạo xuất chúng như vậy? Phải biết rằng, những chiến tích mà Tân Vũ Phong đã làm trước đây đã đủ giỏi rồi! Hơn nữa, Nhạc Quốc Phong vừa mới biết qua thoại rằng Tân Vũ Phong đang một mình chiến đấu với hàng trăm võ sư Đông Hoàng và một đao giết chết bọn chúng!
Vẻ mặt của Nhạc Quốc Phong càng lúc càng rối.
Tân Vũ Phong, mới ngoài hai mươi tuổi, hóa ra còn… giỏi hơn ông ta? Lúc này, Nhạc Linh Linh thở dài hẳng giọng.
“Được rồi, mọi người đừng lo lắng”
“Đừng quên, ngày đầu tiên chúng ta đến Đông Hoàng, Tân Vũ Phong, bắng chính nô lực của mình, đã san bằng tất cả 18 chỉ nhánh của Võ quán Tanaka thuộc võ quán 1 Đông Hoàng”
“Đấu theo đội không là gì đối với Tân Vũ Phong”
Mọi người trong đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đều sửng sốt khi nghe câu này.
Nhạc Linh Linh nói đúng.
Mặc dù bọn họ không biết Tân Vũ Phong một mình chống lại hàng trăm võ sĩ sát thủ do Đông Hoàng phái tới, nhưng việc Tân Vũ Phong, quét sạch cả Võ quán Tanaka, mọi người đều biết r Nhưng ngay sau đó, có một người nào đó đã lên tiếng phản đối.
“Nhưng hầu hết võ quán Tanaka đều là người học việc. Ở một số nơi, tầng cao nhất tu luyện mới là đỉnh cao cảnh giới Minh Kình. Đây là nơi của đại hội giao lưu võ thuật!”
“Đúng vậy, Tân Vũ Phong, thật xấu hổ nếu anh ta thua ở đây!”
“Tân Vũ Phong, đừng có mà kiêu ngạo, đến lúc thua thì nhục đấy!”
Tân Vũ Phong thở dài khi nghe đám người bàn tán.
Tân Vũ Phong mím môi nói: “Đừng lo lắng, tôi có cách thắng!”
“Cách thắng?” Lời nói của Tân Vũ Phong lập tức khiến đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ đang ồn ào bỗng yên tĩnh lại.
Phương thức chiến thắng, tức là chỉ cần Tân Vũ Phong lên sàn đấu, sẽ có cách bảo đảm thắng lợi tuyệt đối? Cách nào? Có thể chia sẻ không? Nhưng cuối cùng, tất cả mọi người đều thở dài.
Chia sẻ… Quên đi, một người giỏi và mạnh như Tân Vũ Phong, cho dù là chia sẻ cũng không học được.
Thời gian trôi nhanh.
Người dẫn chương trình yêu cầu đoàn đại biểu võ thuật Đại Hạ cử đội đầu tiên.
Nhạc Quốc Phong do dự, vừa định nói gì đó, Tân Vũ Phong đã đứng thẳng người đi về phía võ đài.
Cũng có người không cam lòng để cho Tân Vũ Phong một mình lên sân đấu, có thể nói là không tin Tân Vũ Phong, hoặc là lo lắng cho Tân Vũ Phong.
Chốc chốc lại có người đứng lên muốn đi theo Tân Vũ Phong, sau lưng Tân Vũ Phong dường như có ánh mắt, nhìn chẳm chằm bắt đối phương ngồi tại chỗ, không được nhúc nhích.