Lửa giận của Thần Nghiêm Vương tuyệt đối không phải là đang nói đùa! Từng câu từng chữ đều tràn đầy sát khí dày đặc!
Ông trần giữ dãy núi Hoà Lam nhiều năm như vậy, trong tay nắm trăm ngàn quân lính, hôm nay trở thành vương gia được dân chúng trăm họ kính yêu nhất tuyệt đối không phải là nhờ vào lòng nhân từ!
Đã nhiều năm như vậy rồi, không biết trên tay của ông đã dính bao nhiêu máu tươi của quân địch, thậm chí là con dân của nước kẻ thù!
Ông nói muốn phanh thấy xé xác một cô gái bình dân thì sẽ thật sự làm được.
Nhìn tư thế này của Thần Nghiêm Vương, đoán là chỉ cần có thể vì Ngọc Linh Long xả cơn giận này thì dù có khuấy động bốn biển, chỉ huy trăm ngàn quân đội thì ông cũng sẽ không tiếc!
Dù sao thì mặc dù ở bên ngoài Ngọc Linh Long là hào kiệt trong phái nữ, nhưng khi ở trong nhà thì là vật quý trong lòng bàn tay của Thần Nghiêm Vương!
Có người trong lòng vô cùng bất an.
Đây được xem như là một vụ bê bối, lại bị mình tận mắt nhìn thấy.
Nếu như sau này Thần Nghiêm Vương cảm thấy mất mặt, tìm bọn họ tính sổ vậy thì phải làm thế nào đây!
Nhưng trên thực tế, bây giờ Thần Nghiêm Vương vốn không rảnh mà bận tâm đến mặt mũi của mình.
Ông thật sự hi vọng mình có thể làm chút gì đó! Tất cả khách mời ở đây đều toát lên vẻ kinh ngạc.
Vốn dĩ là một buổi tiệc vui mừng, ai ngờ sau này lại lưu lạc thành một buổi từ hôn.
Càng chọc cho Thần Nghiêm Vương đòi đánh đòi giết.
Nhưng kẻ có phản ứng hoàn toàn trái ngược lại với phản ứng của các khách mời chính là phản ứng của một nhà ba người Tần Thiên Vương, sôi nổi bày ra dáng vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Chuyện khiến cho Tần Thiên Vương phấn khởi chính là rốt cuộc cũng có người trị được thằng con bất hiếu kia của ông!
Dáng vẻ thùy mị kia vẫn còn ở trên mặt của Khương Thạch Phương, nhưng cũng lộ ra một chút mừng rỡ độc ác, thằng con trai của ả khốn kia quả nhiên cũng là một tên não ngắn!
Ngay cả Thần Nghiêm Vương mà cũng dám chọc giận!
Bây giờ xem thằng con trai của ả khốn đó còn nhảy nhót như thế nào đây!
Nhìn sang Ngọc Linh Long, quả nhiên cũng giống như trong suy nghĩ của mọi người, cô ấy xách theo áo cưới tiến lên, đi về phía Thần Nghiêm Vương.
Thần Nghiêm Vương đã đưa tay lên!
Giây tiếp theo, Ngọc Linh Long cầm lấy tay của Thần Nghiêm Vương một cách chính xác. “Đừng mà phụ vương!”
Trên gương mặt trắng noãn xinh đẹp của Ngọc Linh Long đều là vẻ đau khổ, bên trong đội mắt ngập nước khiến cho người ta nhìn thấy mà yêu thương.
- ------------------