“Chẳng qua là vừa vặn tương khắc với các chiêu thức của Lâm Kinh Hồng mà thôi, may mắn thắng được một lần đã kiêu ngạo như vậy?”
Tiên nữ Bạch Tử là một người phụ nữ xinh đẹo yêu kiều, giọng nói thánh thót như dòng nước chảy, bước tới trước mặt Tân Vũ Phong.
Tân Vũ Phong trong phút chốc xấu hổ bày ra bộ dáng lưu manh.
Anh ta không có thói quen trêu ghẹo trước mặt phụ nữ, lúc này cho dù là giả vờ, cũng giả không được.
“Vậy cô muốn thế nào?”
Tân Vũ Phong lạnh nhạt hỏi.
“Đấu với tôi một trận!”
Tiên nữ Bạch Tử lại không quan tâm đến sự thay đổi vẻ mặt của Tân Vũ Phong, vẫn cứ vẻ vô cùng chán ghét nói.
Lúc này Kiếm Trần đưa tay ra, đứng chắn trước mặt Tiên nữ Bạch Tử: “Tôi, đấu trước! Tôi đấu!”
Tiên nữ Bạch Tử nhìn chằm chằm vào mắt Kiếm Trần không nói lời nào.
Quả nhiên, qua không bao lâu, ánh mắt tiên nữ Bạch Tử và Kiếm Trần giao nhau, và kết thúc trong thất bại của Kiếm Trần.
“Tôi, nhường!”
Kiếm Trần vừa mím môi vừa nói, sau đó lui về phía sau.
Tân Vũ Phong ho khan một tiếng: “Vậy được, bắt đầu đi, có điều phải nói trước, tôi sẽ không bởi vì cô là người phụ nữ mà thủ hạ lưu tình..”
“Hừ!”
Tiên nữ Bạch Tử mau mày, hận đến nổi muốn nhổ nước bọt lên mặt Tân Vũ Phong: “Tên thô lỗ nhà anh không biết trời cao đất dày, lát nữa đừng để bị người phụ nữ như tôi đánh cho quỳ xuống khóc lóc van xin là được!”
Tân Vũ Phong sờ sau đầu, không nói nhiều lời, lui về sau mấy bước, đứng đối diện với Tiên nữ Bạch Tử.
“Vậy thì sao, đến đi, đấu nào!”
Tân Vũ Phong thực sự không biết là một tên lưu manh khi đối diện với người phụ nữ nên bày ra tư thế nào, chỉ bày ra bộ dáng đầu đường xó chợ, lúng túng nói chuyện.
Tiên nữ Bạch Tử hừ lạnh một tiếng, đôi chân ngọc ngà bước lên một chút, thân hình nhẹ nhàng bay lên, thần thái tao nhã, giống như huyền nữ Cửu thiên hạ phàm.
“Từ Hàng Tĩnh Trai của chúng tôi, vừa hay chính là tu luyện thể thuật!”
Tiên nữ Bạch Tử vừa nói xong, bóng dáng của cô nháy mắt xẹt qua trước mặt Tân Vũ Phong, một trưởng đẩy ra.
Tân Vũ Phong lập tức đưa tay ngăn cản, thế tấn công của tiên nữ Bạch Tử trực tiếp bị Tân Vũ Phong chản ngang.
Tiên nữ Bạch Tử liền nghiêng người, vòng ra phía sau Tân ‘Vũ Phong, muốn đánh vào phía sau đầu Tân Vũ Phong.
Sau lưng Tân Vũ Phong như có mắt, không chút do dự liền xoay người qua, chân dưới hơi giơ lên, một chiêu Thái Cực.
Vân Thủ trực tiếp đánh cho tiên nữ Bạch Tử bay ra ngoài.
Tiên nữ Bạch Tử vội vàng lùi lại mấy bước, mới bị Tân Vũ Phong đánh bay lên.
“Như vậy xem ra, tên nhãi ranh cậu cũng có một chút bản lĩnh!”
“Thừa nhận” Tân Vũ Phong xoa cánh mũi.
Anh ta cũng sắp quên bản thân đã bao lâu không cùng người phụ nữ đánh nhau.
Tân Vũ Phong tính tình điêm đạm, không thích đường đột trước mặt người phụ nữ, từ trước nay luôn được lòng họ.
Anh ta thậm chí cảm thấy, đây là lần đầu tiên có người phụ nữ mới lần đầu gặp anh đã ghét anh như vậy.
Tiên nữ Bạch Tử hừ lạnh một tiếng: “Tên nhãi ranh, thử lại lần nữa một chiêu của tôi!”
“Hoa Trăng Trong Nước!”
Tiên nữ Bạch Tử trầm giọng nói.
Lấy vị trí đứng ban đầu của tiên nữ Bạch Tử đứng làm trung tâm, cách khoảng hai ba bước, đột nhiên xuất hiện thân ảnh của chín người.
Đây chính là ý nghĩa của Hoa Trăng Trong Nước.
Tổng cộng mười bóng người, chỉ có một thân ảnh người là tiên nữ Bạch Tử thật.
Còn lại đều là ảo ảnh.
Mà bóng dáng của ảo ảnh, dưới sự điều khiển của tiên nữ Bạch Tử có thể di chuyển bất kì nơi nào trong vòng một trăm mét.
Mà người thật của tiên nữ Bạch Tử cũng thuận theo sự thay đổi vị trí của chín ảo ảnh.
Khiến người khác không thể phòng bị kịp.
Hơn nữa, mỗi bóng người đều có hơi thở giống nhau, thần sắc vô cùng lạnh nhạt, e là Tân Vũ Phong cũng không phân biệt được người thật ở đâu.
Có điều, nếu đã không tìm ra được, vậy thì không tìm nữa!
Dưới cái nhìn của mọi người, Tân Vũ Phong nhắm hai mắt lại.
“Hả, Tân Vũ Phong đây là bỏ cuộc không đánh sao?”
“Nhưng mà nhìn thế nào cũng không giống….nếu bỏ cuộc không đánh tại sao không trực tiếp nhận thua đi?”
“Ẩy, đại sư huynh, huynh từng giao thủ với Tân Vũ Phong rồi, huynh nói thử xem?”