Triệu Đại Lực là một dị nhân rất hiếm gặp, có cường độ tế bào cực cao, vì vậy sau khi cơ thể suy kiệt nghiêm trọng, anh ta vẫn có thể nhanh chóng phục hồi trong một khoảng thời gian ngắn.
Hơn nữa, đến tận lúc này, anh ta vẫn chưa biết thân phận của Hồng Lý, anh ta chỉ tưởng rằng cô ấy có lẽ là người giúp việc hoặc bạn của Diệp Vĩnh Khang.
Tóm lại, lúc này Triệu Đại Lực hoàn toàn không coi Hồng Lý ra gì, càng không cho rằng Hồng Lý là một cao thủ.
Nếu không thì sao lúc nãy cô ấy lại để anh ta cắn dễ dàng như vậy chứ?
Hồng Lý cũng không so đo tính toán với Triệu Đại Lực, cô ấy biết giải thích với một con ếch ngồi đáy giếng về thế giới bên ngoài rộng lớn như thế nào chắc chắn là một điều ngu ngốc.
Cô ấy không so đo việc Triệu Đại Lực mạo phạm mình, thông qua những việc vừa xảy ra trên thao trường, ngay cả bản thân Triệu Đại Lực cũng không biết rõ mình đã gặp phải một sư phụ cao siêu đến mức độ nào.
Đều là đồ đệ của mình cả, nghịch ngợm một chút cũng không sao, món nợ này cứ để đó tính sau cũng được.
“Em Hồng Lý!”
Khi biết tin Hồng Lý đến, một chiếc xe mô tô bốn bánh vội vàng lao đến nhanh như chớp.
“Em Hồng Lý, đã lâu không gặp, em vẫn xinh đẹp như ngày nào, em không biết đấy thôi, ngày nào anh cũng nhớ em sắp phát điên rồi đấy”.
Sử Nam Bắc nhìn Hồng Lý và nói với dáng vẻ cợt nhả.
Tuy nhiên, Hồng Lý không thèm để ý đến hắn mà khẽ gật đầu xem như chào hỏi.
Xét về cấp bậc, Sử Nam Bắc và cô ấy giống nhau, đều là một trong năm Đại Thiên Vương của Điện Long Thần.
Hơn nữa ai cũng biết Sử Nam Bắc nổi tiếng là chúa hề số một ở Điện Long Thần, nếu một ngày nào đó lời hắn nói bỗng trở nên nghiêm túc thì chắc chắn đó không phải là hắn nữa rồi.
“Em đến thì anh cũng yên tâm hơn rồi, anh đã bảo bọn họ tập trung ở thao trường, hay là bây giờ chúng ta qua đó xem nhé?”
Sử Nam Bắc sốt ruột nói.
Lần này, khi nghe tin Hồng Lý đến, điều khiến hắn vui nhất không chỉ là được gặp lại em gái Hồng Lý xa cách nhiều ngày.
Điều quan trọng hơn là nếu Hồng Lý có thể đưa ra một số lời khuyên có giá trị về việc huấn luyện ở đây thì hắn cũng coi như kiếm được món hời lớn.
Dù sao thì ít nhất cũng bớt đi đường vòng, chức danh huấn luyện viên trưởng của trại huấn luyện Điện Thần Long cũng không phải chỉ là cái vỏ rỗng.
Trên thao trường trại huấn luyện Thiên Diệt.
Hơn một trăm người sát khí đằng đằng xếp thành một ngũ ngay ngắn, mỗi người đều mang vẻ mặt nghiêm túc, sống lưng thẳng tắp.
Chỉ cần đứng ở đó, xung quanh lập tức có cảm giác áp bức và sát khí mạnh mẽ.
Có vẻ như mỗi phút mỗi giây, trên mặt họ đều viết rõ bốn chữ “Tôi rất nguy hiểm”.
Không ai có thể ngờ được rằng, chỉ chưa đến hai tháng trước, ngoại trừ Ngụy Tinh thì không ai trong nhóm người này từng được đào tạo chuyên nghiệp.
Trong số đó, có rất nhiều người còn trói gà không chặt.
Nhưng trải qua hai tháng huấn luyện như địa ngục, đã khiến cơ thể và tinh thần của bọn họ đồng thời lột xác!