Trên trán Tần Phong đầm đìa mồ hôi lạnh, thậm chí ngay cổ tay cầm dao cũng bắt đầu không khống chế được mà run lên kịch liệt.
Chỉ có cậu ta biết con dao này sắc nhọn tới nhường nào.
Cũng chỉ có cậu ta mới hiểu rõ, đòn công kích này của cậu ta sử dụng bao nhiêu sức mạnh, đừng nói là cổ, dù có là một tấm thép thì cũng bị xuyên thủng!
Keng!
Trong sự kinh sợ và cảm xúc ác liệt, cộng thêm việc ban nãy Tần Phong đã vận dụng hết toàn bộ thể lực của bản thân, thần kinh của cậu ta lúc này đã căng tới cực hạn, cảm giác khí lực trên người bị rút cạn chỉ trong nháy mắt, thậm chí ngay cả sức cầm dao cũng không còn nữa.
“Ha ha, tiếp tục”.
Cương Thi chậm rãi ngẩng đầu lên, gương mặt kỳ dị xấu xí của hắn nở nụ cười vô cùng kinh khủng, trên cổ chỉ lưu lại một điểm màu đỏ mờ bé xíu, ngoài ra thì không thể tìm thấy bất cứ thương tích nào khác!
Tinh thần của Tần Phong lúc này đã hoàn toàn sụp đổ, đừng nói là ra tay, ngay cả việc cử động một chút thôi cũng cảm thấy hết sức khó khăn.
“Nếu như anh không tiếp tục, vậy thì đến lượt tôi rồi”.
Cương Thi phát ra tiếng cười ha ha, âm thanh đó giống như của một con quỷ dữ đến từ địa ngục tối tăm!
Hắn chậm rãi giơ bàn tay nhăn nheo lên, lúc đang chuẩn bị đấm vào đầu của Tần Phong thì hai bên trái phải đột nhiên xuất hiện hai bóng người.
“Cẩn thận!”
Hai người đó chính là Mê Long và Yên Vĩ Điệp.
Hai người họ nhìn thấy tình hình không ổn nên đã xông ra trước tiên, lần lượt phát động công kích Cương Thi từ hai bên.
Bốp bốp!
Một trái một phải, Phương Nhãn Quyền của Yên Vĩ Điệp và Phi Thích của Mê Long lần lượt nhắm thẳng vào hai bên huyệt thái dương của Cương Thi.
Tuy nhiên, bọn họ đột nhiên phản ứng trở lại, dùng phương thức này để cứu Tần Phong căn bản là chuyện không thể!
Bởi vì đối với con quái vật này mà nói thì đòn công kích nào cũng đều là vô hiệu!
“Sư phụ!”
“Tần Phong!”
Mê Long và Yên Vĩ Điệp chỉ cảm thấy trái tim mình co rút lại, nhìn thấy cú đấm của Cương Thi sắp sửa chạm tới đỉnh đầu của Tần Phong nhưng lại chẳng thể làm gì!
Mặc dù bọn họ mới chỉ biết nhau có hơn hai tháng, thế nhưng trong vòng hơn hai tháng này, bọn họ cùng nhau trải qua việc huấn luyện tàn khốc nhất, cùng nhau khắc phục hết khó khăn này tới khó khăn khác thoạt nhìn căn bản chẳng thể hoàn thành được.
Trong lòng Mê Long khẳng định, nếu như đã nhận Tần Phong làm sư phụ thì phải chân thành, trong khoảng thời gian ở trong trại huấn luyện này, Mê Long vẫn luôn đảm nhiệm chức trách vệ sĩ kiêm tuỳ tùng trung thành của Tần Phong.
Chỉ cần ai dám động tới Tần Phong, dù chỉ là một ánh mắt không đúng thì chẳng cần Tần Phong tự mình lên tiếng, Mê Long nhất định sẽ xông lên xử lý ngay tức khắc.
Mà bản thân Tần Phong cũng đối xử không tệ với Mê Long, chỉ cần cậu ta có thể giành được lợi ích gì thì nhất định sẽ không quên người đồ đệ Mê Long này của mình.