Có lẽ dưới tác động khí chất bình tĩnh của Nasha, Diệp Vĩnh Khang cũng dần bớt căng thẳng.
“Mời, cô Nasha, hôm nay tôi sẽ là tài xế của cô”.
Diệp Vĩnh Khang cười mở cửa xe, đưa tay ra làm động tác mời.
“Vậy làm phiền anh rồi”.
Nasha tinh nghịch nháy mắt, sau đó cúi xuống và ngồi vào ghế lái phụ một cách duyên dáng.
Những siêu sao khác được Nasha mời đến thì lên xe do Quách Thụy Hoa sắp xếp.
Đoàn xe hùng hổ chạy về phía khách sạn đã đặt trước.
“Bây giờ cô cũng nổi tiếng ghê, đưa đại tay ra cũng mời được tận mấy minh tinh tầm cỡ quốc tế, nếu là người khác, muốn mời một trong số họ cũng phải hẹn trước một năm mới được đấy”.
Diệp Vĩnh Khang cười trêu đùa.
Những người đi cùng Nasha vừa rồi, bất kỳ ai trong số họ đều là những siêu sao nổi tiếng trên toàn thế giới.
Dù là danh tiếng hay địa vị, không biết cao hơn loại minh tinh như Lưu Tử Phong bao nhiêu lần.
“Bọn họ đều là bạn của em. Giúp đỡ lẫn nhau là điều nên làm mà. Mà này, người mặc âu phục, trông cao cao trắng trắng nãy anh có biết không”.
Nasha hỏi.
Diệp Vĩnh Khang gật đầu: “Có thể không biết chắc? Tuy rằng siêu sao quốc tế Wilson mới nổi lên trong hai năm trở lại đây, nhưng tốc độ phát triển của anh ta có thể nói là kinh người. Trên đường phố, ngõ hẻm đều xuất hiện tạp chí có hình anh ta, không biết cũng khó”.
Nasha mỉm cười: “Anh ấy là bạn trai của em”.
“Cái quái gì thế?”
Diệp Vĩnh Khang sửng sốt, có chút kinh ngạc: “Wilson là bạn trai của cô?”
Nasha mỉm cười: “Sao, em có bạn trai kì lắm à?”
“Không, không, không!”
Diệp Vĩnh Khang lắc đầu như trống bỏi: “Ý của tôi là..là…là…”
Thấy Diệp Vĩnh Khang lắp bắp hồi lâu cũng không nói ra được tròn câu, Nasha không khỏi cười thầm trước vẻ mặt của đối phương.
“Thật không ngờ, Điện Chủ của Điện Long Thần mà cũng có lúc cà lăm đấy, quả là chuyện lạ”.
Nasha cười khúc khích: “Có phải anh muốn nói là, vì chuyện có lỗi mà anh đã làm với em, em sẽ hận anh mới đúng sau đó cứ chấp niệm với anh mãi không buông, cho nên sẽ không tìm bạn trai?”
Diệp Vĩnh Khang xấu hổ gật đầu, anh đã cho rằng như thế thật.
Không phải anh tự luyến cho rằng sức hút của mình cao ngất trời, mà việc Nasha dám rút súng dí vào đầu đã thực sự để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng anh.
Anh cho rằng một người phụ nữ có tính cách như Nasha sẽ rất bướng bỉnh và cực đoan mới đúng nên anh hơi ngạc nhiên khi biết cô ấy đã tìm được bạn trai.
Nhắc đến sự việc đó, trong mắt Nasha thoáng qua một tia mất mát, thở dài nói: “Lúc đó em thật sự muốn chết, dùng chính cái chết của mình để anh mang tiếng xấu cả đời”.
“Nhưng khi em thấy anh nói với em rằng anh đã tìm được người con gái của đời mình, cùng với ánh mắt của anh khi đưa lệnh bài và khẩu súng trước mặt em, em như chợt tỉnh ngộ”.
“Khi đó, em không nhìn thấy trong mắt anh có chút bốc đồng nào, ngược lại lại có vẻ vô cùng bình tĩnh”.
“Làm sao miêu tả được loại bình tĩnh đó đây? Dù sao cũng khiến người ta cảm thấy lần này anh thật sự gặp được người mình thích rồi”.