Mục lục
Long Thần Điện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Diệp Vĩnh Khang nghe xong thì tiện miệng thốt ra một câu, sau đó tiếp tục không buồn quay đầu lại đi thẳng về phía trước.

“Anh Diệp, anh đợi đã, chuyện này có liên quan đến thể diện của cả Nam Giang chúng tôi…”
Triệu Đại Lực vội vàng đuổi theo nói.

Diệp Vĩnh Khang dừng bước chân, thản nhiên lên tiếng: “Đây là chuyện của mấy người, ngoài ra, tôi cũng không quá thân quen với anh”.

Dứt lời, Diệp Vĩnh Khang lại đi thẳng ra bên ngoài.

Trước nay Diệp Vĩnh Khang đều không cho rằng bản thân là một hiệp sĩ thích làm việc trượng nghĩa, hơn nữa anh và Triệu Đại Lực cũng chỉ mới gặp mặt một lần, thậm chí còn chẳng được xem là bạn bè.

Đối với chuyện của người khác, Diệp Vĩnh Khang trước giờ đều không có hứng thú.


Lúc này, Trương Hiểu Đan đã trở về nhà của Trương Hoa Phương và đang ngồi xem tivi.

“Hiểu Đan, sao Vĩnh Khang vẫn chưa về vậy?”
Hạ Huyền Trúc hơi lo lắng hỏi.

Mặc dù Trương Hiểu Đan mở mắt xem tivi, nhưng ánh mắt rõ ràng có ý né tránh: “Ờ thì, anh ta nói anh ta muốn ra ngoài mua ít đồ, bảo em về trước một mình”.

“Kỳ lạ thật, Vĩnh Khang hình như không thích dạo phố mà”.

Hạ Huyền Trúc thấy hơi nghi hoặc, cô luôn cảm thấy chuyện hôm nay hơi lạ: “Để chị gọi điện thoại cho anh ấy”.

“Chị, chị cứ yên tâm đi, một người đàn ông to lớn như Vĩnh Khang thì có thể xảy ra chuyện gì được, chị cho anh ta chút không gian riêng đi”.


Trương Hiểu Đan vội vàng ngăn lại, trong lòng lại thấy hơi chột dạ.

Bởi vì cô ta biết Diệp Vĩnh Khang rất có khả năng mãi mãi không thể quay lại được nữa, dù có quay lại thì có lẽ cũng sẽ mất đi một cánh tay hay một cẳng chân.

Với tính cách của Đao Kiệt, lúc này e rằng Diệp Vĩnh Khang vẫn còn đang chịu sự giày vò.

“Hiểu Đan, có phải em có chuyện gì giấu chị không?”
Hạ Huyền Trúc không phải đứa ngốc, chẳng mấy chốc đã phát hiện ra biểu hiện của Trương Hiểu Đan hơi bất thường.

“Chị Huyền Trúc…”
Trương Hiểu Đan biết chuyện này sớm muộn gì cũng sẽ bại lộ, dứt khoát nghiến răng nói: “Chị Huyền Trúc, chị đừng trách em, em cũng vì bất đắc dĩ nên mới…”
“Bố!”
Vào lúc Trương Hiểu Đan mới nói được một nửa, Diệp Tiểu Trân đột nhiên gọi lớn về phía cửa.

Mọi người quay đầu nhìn sang thì kinh ngạc phát hiện Diệp Vĩnh Khang đã về!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK