Ông ta chẳng cần xin phép thế lực nào cả, nhưng chẳng những không gặp trở ngại, phiền phức mà còn rất thuận lợi, chỉ cần đoàn xe của ông ta đi đến đâu phía trước nhất định sẽ có vài chiếc xe đen mở đường.
Những chiếc xe màu đen mở đường này không ai khác mà chính là do lực lượng địa phương bố trí.
Không phải vì họ có quan hệ tốt với Sư Tử Hà Đông mà đều là tránh cho con sư tử giận dữ này ở lại quá lâu trên địa bàn của mình.
Mọi người đều biết rằng Sư Tử Hà Đông tính khí thất thường.
Nếu có vài chuyện ngoài ý muốn nhỏ trong phạm vi thế lực của mình, có Chúa mới biết con sư tử hung hãn này sẽ làm gì.
Và tất cả đều biết rằng Sư Tử Hà Đông không phải vì mình mà đến, thế nên ai ngu mà đi dây vào cho rắc rối ra chứ?
Loại này, tránh càng xa càng tốt.
Nhưng có một người đã cư xử hơi khác.
Đó chính là Vua Đông Hải, bác Hải.
Lý do tất nhiên không phải vì bác Hải là kẻ tọc mạch, ngược lại, bác Hải, lại là một con cáo già, thông minh hơn bất cứ ai khác.
Khi đó, lão ta nghe nói Sư Tử Hà Đông ra quân với một đoàn người đông đúc và chuẩn bị đi ngang qua địa bàn của chính mình, lão ta thậm chí còn trực tiếp dùng rất nhiều mối quan hệ và tiền bạc của mình để dẹp trống một con đường cho đoàn người Sư Tử Hà Đông.
Lão ta cũng ngay lập tức bố trí người tiến hành giới nghiêm gần tuyến đường di chuyển của đoàn xe, nói ngắn gọn mục đích là để đoàn xe của Sư Tử Hà Đông rời khỏi địa điểm của lão ta càng nhanh càng tốt, và đảm bảo rằng không có tai nạn nào xảy ra trong quá trình này.
Hành vi này của lão ta còn chó hơn bất cứ ai khác, nhưng bác Hải không quan tâm đến những thứ tào lao đó, lão ta là một người thông minh, chỉ chú ý đến lợi ích thực tế.
Tuy nhiên, khi nghe nói lần này Sư Tử Hà Đông tới Giang Bắc, mục tiêu còn chính là Diệp Vĩnh Khang, bác Hải liền khóc thầm trong lòng.
Lão ta biết khả năng của Diệp Vĩnh Khang, lão ta đã đặt Diệp Vĩnh Khang vào vị trí quan trọng nhất trong kế hoạch tiếp theo của mình.
Vì vậy trong khoảng thời gian này, lão ta đã cố gắng hết sức để lấy lòng Diệp Vĩnh Khang, cố gắng làm mọi cách để Diệp Vĩnh Khang mắc nợ lão ta.
Lần trước vì chuyện nhà họ Mã, cũng coi như đã ép Diệp Vĩnh Khang buộc phải nợ ân tình một ít, bác Hải vẫn luôn biểu hiện rất tốt, năm lần bảy lượt hỏi thăm, thỉnh thoảng lại cử một chuyến đặc biệt mang một ít đặc sản đến nhà Diệp Vĩnh Khang.
Nhìn quan hệ của Diệp Vĩnh Khang với lão ta càng ngày càng thân thiết, không ngờ lại xảy ra chuyện như vậy vào lúc này!
Cậu Diệp, cậu Diệp, kiếp trước cậu đã làm nên tội tình gì mà có thể gây ra chuyện như này chứ?
Chọc vào ai không chọc, lại đi chọc vào đúng tên điên Sư Tử Hà Đông!
Nếu bác Hải can thiệp để ngăn chặn chuyện này, cũng không phải sợ Sư Tử Hà Đông, nhưng nếu tên điên đó nổi cơn thịnh nộ, mọi thứ sẽ tan thành mây khói hết.
Khi đó, dù có giết chết được Sư Tử Hà Đông thì cái giá phải trả cũng rất đắt, ít nhất sẽ mất đi một nửa thực lực mà lão ta tích lũy bao năm.
Vì vậy, không thể giúp đỡ trực tiếp!
Nhưng để Sư Tử Hà Đông đến Giang Bắc, giết chết Diệp Vĩnh Khang – người mà lão ta đã mất công tạo dựng quan hệ mấy lâu nay, khiến kế hoạch lớn của lão ta vụt tắt, bác Hải cảm thấy điều đó không đáng.