Mặc dù mấy năm nay Lưu Tử Phong rất nổi tiếng ở Long Hạ nhưng nếu như so sánh với cô Nasha thì không phải là cách nhau một trời một vực mà hoàn toàn không đủ đẳng cấp để mà so sánh!
Còn Lưu Tử Phong đang ở Hỗ Thị xa xôi thì đang ôm bụng cười ngặt nghẽo.
“Đù má, đám người này nực cười chết mất, còn cô Nasha nữa chứ, bọn chúng có biết cô Nasha có nghĩa là gì không?”
“Đừng nói chỉ là một đống rác rưởi, lần trước công ty của tỷ phú Mã tổ chức bữa tiệc thường niên, không biết là phải tốn bao nhiêu công sức, bỏ ra bao nhiêu tiền nhưng vẫn không thể mời được cô Nasha tới”.
Anh chàng bạn nhảy bên cạnh còn cười đến mức không thở nổi: “Đám ngu này, ha ha ha ha, nực cười chết mất”.
“Anh Phong, bây giờ em không thể chờ đợi được nữa, muốn xem xem lát nữa sẽ nhảy ra tên ngốc nào, ha ha ha…”
Giọng nói của anh chàng bạn nhảy còn chưa dứt, cả người đột nhiên như bị ấn nút tạm dừng, đứng bất động tại chỗ, dán mắt vào màn hình lớn.
Còn Lưu Tử Phong toàn thân run lên, hai mắt tròn xoe kinh ngạc không thể tin được.
Anh ta thậm chí còn tự nhéo mạnh mình một cái, bởi vì anh ta hoài nghi sâu sắc rằng tất cả những thứ trước mắt này chẳng qua chỉ là một giấc mơ mà thôi.
Trên màn hình lớn, cô Nasha diện một chiếc váy đơn giản mà tinh tế, đi một đôi giày cao gót pha lê phiên bản giới hạn, bước ra khỏi hậu trường với nụ cười tươi tắn như tiên nữ.
Hàng trăm nghìn người tại hiện trường càng thêm câm nín, tất cả mọi người đều bị cảnh này làm cho chấn động.
“Thật sự là cô Nasha!”
Sau khi ngẩn ra khoảng mười giây, một người nào đó trong đám đông đột nhiên hét lên.
“Trời đụ, đúng là cô Nasha thật!”
“Á á á á á á! Nasha, có phải tôi đang nằm mơ không!”
“Trời ơi, thật sự là Nasha, thật sự là Nasha, tôi gặp được Nasha rồi!”
Toàn bộ sân vận động hàng trăm nghìn người bị nước sôi sùng sục, biểu hiện của mọi người đều rất cuồng nhiệt, điên cuồng hét lớn, vỗ tay ầm ầm.
Đối với họ mà nói, ngôi sao đẳng cấp quốc tế nhu Nasha gần như là sự tồn tại của một vị thần.
Mà hôm nay họ đã có thể tận mắt nhìn thấy Nasha, giống như được tận mắt nhìn thấy nàng tiên giáng trần vậy, cảm giác phấn khích và vui sướng không gì có thể tả được!
“Hi, các khán giả Giang Bắc, chào mọi người, tôi là Nasha, rất vui được gặp mọi người”.
Nasha mỉm cười chào mọi người bằng tiếng phổ thông vô cùng lưu loát.
“Nasha!”
“Nasha!”
“Nasha!”
Hàng trăm nghìn người trong sân vận động lập tức cuồng nhiệt đến cực điểm, cùng nhau hô vang tên của Nasha như thể núi thét sóng thần vậy.
“Mẹ kiếp, đám chó má này thật sự mời được Nasha tới, cô Nasha này chẳng lẽ bị chúng nó bỏ bùa mê thuốc lú gì rồi?”
Sau khi anh chàng bạn nhảy phản ứng lại, vội vàng nói: “Anh phong, anh đừng quá tức giận, em đoán rằng do đám rác rưởi này may mắn thôi, đúng lúc cô Nasha trống lịch trình”.
“Hơn nữa một ngôi sao quốc tế giống như cô Nasha, nhiều nhất chỉ có thể bước ra chào hỏi thôi, mà cố lắm thì hát thêm được hai bài”.