Súng vẫn chưa nổ!
Hai vợ chồng bọn họ đã xuất sắc vượt qua vòng một.
Diệp Vĩnh Khang ôm chặt Hạ Huyền Trúc vào lòng, lúc này, anh không thể tìm được từ ngữ nào để diễn tả cảm xúc của mình.
“Tốt lắm, không ngờ các người cũng may mắn đấy”.
Giọng nói sắc bén của Hạ Tuyết Cầm lại vang lên: “Nhưng tôi cũng thấy rất thú vị, nếu trò chơi kết thúc ngay từ vòng đầu tiên thì chẳng phải sẽ mất hứng sao?”
“Hai người hãy tạm thời dừng vở kịch tình cảm bi thương này lại, chuẩn bị bước vào vòng chơi thứ hai đi”.
Có lẽ vừa rồi thần kinh của bọn họ đã bị kéo căng đến cực hạn nên bây giờ bọn họ đã bình tĩnh hơn rất nhiều.
Hạ Tuyết Cầm chỉ vào chiếc bàn gỗ đầy bụi bên phải, trên bàn có hai cốc nước, bên cạnh cốc còn có hai chiếc hộp xúc xắc.
“Vòng chơi thứ hai, hai người sẽ phải tung xúc xắc để quyết định kết quả”.
“Sáu điểm là to nhất, một điểm là nhỏ nhất, lần này đổi cách chơi khác, ai có điểm nhỏ hơn thì người đó sẽ thắng”.
“Người thắng sẽ phải chọn một trong hai cốc nước để uống.
Để trò chơi thêm phần hấp dẫn, tôi đã cho một chất độc không màu không mùi vào một trong hai cốc nước”.
“Nhưng không cần lo lắng quá đâu, sau khi uống vào, loại độc này sẽ chặn máu cổ họng trong vòng ba giây, cũng sẽ không quá đau đớn”.
“Bây giờ bắt đầu trò chơi đi!”
Hai vợ chồng nắm tay nhau bước đến trước bàn.
Lần này, vẻ mặt của Diệp Vĩnh Khang đã bớt căng thẳng hơn trước rất nhiều.
Bởi vì anh biết Hạ Huyền Trúc chắc chắn sẽ không thể đánh bại anh, trước kia anh từng tàn sát các sòng bạc lớn cùng Sử Nam Bắc, khả năng kiểm soát xúc xắc của anh đã đạt đến mức hoàn hảo.
“Anh tung trước”.
Diệp Vĩnh Khang cầm hộp lắc xúc xắc lên, lắc trên không trung vài cái rồi đặt xuống bàn.
Một điểm.
Hạ Huyền Trúc cũng cầm hộp xúc xắc lên lắc vài cái, mặc dù một điểm đã là điểm nhỏ nhất, nhưng nếu điểm bằng nhau thì vẫn có thể bắt đầu lại.
Lộc cộc lộc cộc.
Đây là lần đầu tiên Hạ Huyền Trúc lắc xúc xắc, tay cô rất cứng, lúc cô dừng tay lại, Diệp Vĩnh Khang đã thông qua tiếng lắc đoán được ra Hạ Huyền Trúc lắc được năm điểm.
Nhưng lúc này, Hạ Huyền Trúc lại đột nhiên kéo chiếc hộp ra ngoài bàn, xúc xắc văng ra khỏi hộp.