Tiểu Mã vội chạy lại can ngăn nhưng mới nói được nửa chừng thì bất ngờ bị tát cho một cái vào mặt.
“Mày tọc mạch à?”
Một người chỉ vào Tiểu Mã và gầm lên.
Tiểu Mã sợ hãi run lên, sững sờ tại chỗ, không dám nói lời nào, chỉ có thể trơ mắt nhìn bộ mặt gớm ghiếc của đám người này tiếp cận Tô Tô.
Tô Tô sợ tới mức ôm ngực lui về phía sau: “Các người muốn làm gì? Dám làm loạn tôi báo cảnh sát đấy!”
Tên kia nghe xong liền bật cười: “Vậy thì mày cứ việc báo đi, tao sẽ xem pháp luật đứng về phía anh Phong, hay là về phía đám hạ đẳng cấp thấp bọn mày!”
Tô Tô sợ hãi lùi lại, vô tình giẫm phải dây điện nối với loa, liền ngã ngửa xuống đất.
Cùng lúc đó, đám người mặt mũi gớm ghiếc kia cũng lao tới.
“Cứu với!”
Tô Tô sợ tới mức hét lên liên hồi, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng cùng sợ hãi, không ngờ những người này lại dám phách lối đến mức độ như vậy.
“Dừng lại!”
Lúc này, giọng nói sắc bén của một người phụ nữ đột nhiên từ gần đó truyền đến.
“Sếp Hạ!”
Tô Tô nhìn thấy Hạ Huyền Trúc đang vội vàng đến gần, như nhìn thấy cọng rơm cứu mạng, nhanh chóng từ trên mặt đất đứng dậy, chạy tới nắm lấy cánh tay của Hạ Huyền Trúc.
“Có chuyện gì vậy, mấy người là ai!”
Hạ Huyền Trúc bảo vệ Tô Tô sau lưng và hét lớn về phía đám người kia.
Sau khi thảo luận vài chuyện với Quách Thụy Hoa và những người khác, cô định đến xem Tô Tô và Tiểu Mã luyện tập, nhưng không ngờ vừa tới cô đã thấy cảnh này.
“Cô là ai?”
Tên ăn mặc lòe loẹt liếc mắt nhìn Hạ Huyền Trúc khinh thường hỏi.
“Tôi là Hạ Huyền Trúc của công ty xây dựng Huyền Trúc!”
Hạ Huyền Trúc báo cáo danh tính của mình và trầm giọng nói: “Bây giờ tôi muốn anh cho tôi một lời giải thích hợp lý cho những gì đã xảy ra vừa rồi!”
“Ồ? Thì ra cô là sếp Hạ, thất lễ rồi”.
Sau đó tên đó nhìn Hạ Huyền Trúc đánh giá một lượt, nhưng trên mặt vẫn hiện lên sự vênh váo và kiêu ngạo đột đỉnh.
“Nếu sếp Hạ đã mở lời thì tôi sẽ giải thích một chút”.
“Tôi là bạn nhảy của anh Phong, định tới thử sân khấu, không ngờ vừa tới đã thấy hai người này làm sân khấu loạn lên như vậy”.
“Tôi nói với họ vài câu và yêu cầu họ nhanh chóng khôi phục sân khấu như cũ rồi xéo đi. Không ngờ họ còn dám lớn lối với tôi nên tôi dạy cho họ một bài học nhỏ”.
Nói xong, tên đó nhìn Tô Tô với ánh mắt đặc biệt khiêu khích, chờ Hạ Huyền Trúc thay mình xử lý con tiện nhân kia.
“Đây là lời giải thích của anh à?”
Khuôn mặt của Hạ Huyền Trúc trông rất khó coi.
“Chứ còn sao nữa?”