Tuy nhiên, lão không ngờ rằng thằng ranh Diệp Vĩnh Khang, vẫn sẽ bỏ mấy con sâu làm rầu nồi canh của lão như vậy.
May mắn thay, lễ sắc phong không công khai đồng bộ phát trực tiếp, nếu không, khán giả trên toàn thế giới sẽ nghe thấy rằng hóa ra cái chức hầu quân tướng này là nhờ đi cửa sau mà có được.
"Không đúng!"
Lúc này, phó tổng chỉ huy bên cạnh đột nhiên chỉ vào màn hình nói: "Biểu hiện của những người phía dưới hình như không đúng lắm”.
Trịnh Thiên Khải nhìn kỹ lại, mới nhận ra vẻ mặt của các sĩ quan bên dưới đều rất kỳ quái, hầu như khóe môi ai nấy đều khẽ co giật.
Hơn nữa, ánh mắt của họ không hề vì trò đùa của Diệp Vĩnh Khang mà buông lỏng hay khinh thường, ngược lại là sự sửng sốt và sợ hãi!
Chuyện này rất kỳ lạ, không phải ai trong đám sĩ quan này cũng đều lớn lên từ núi đao biển lửa sao? Sao bọn họ lại có thể đột nhiên có vẻ mặt như vậy?
Trịnh Thiên Khải còn đang thắc mắc thì những người có mặt tại buổi đại lễ lại biết chính xác những gì vừa xảy ra.
Khi Diệp Vĩnh Khang nói đùa, anh không dùng micro, giọng điệu rất bình tĩnh, có vẻ vô cùng thoải mái.
Nhưng giọng nói này lọt vào tai những người ở phía dưới lại đột nhiên gây ra chấn động, khiến cho mỗi người đều cảm thấy trong đầu ong ong.
Những sĩ quan này không phải kẻ đầu đường xó chợ, họ biết chính xác điều này là do đâu.
Không ngờ tuổi còn trẻ, lực chiến đấu của hầu quân tướng đã đạt tới cảnh giới đáng sợ như vậy!
Lời nói vừa rồi có vẻ bình tĩnh, nhưng lại xen lẫn kình lực ngầm mạnh mẽ và mãnh liệt không gì sánh được!
Đối với đám sĩ quan này mà nói, ở Long Hạ chỉ có ba người bí ẩn trong truyền thuyết mới có thể đạt được cảnh giới đáng sợ này!
Mà ba người bí ẩn kia chỉ là trong truyền thuyết, thật sự chưa có ai nhìn thấy, bọn họ có tồn tại hay không, toàn bộ Long Hạ cũng chỉ có ba người Trịnh Thiên Khải biết.
Cảnh giới này đại diện cho điều gì?
Nói một cách đơn giản, nếu hôm nay hầu quân tướng muốn xuống tay giết tất cả người ở đây, cho dù những sĩ quan đã từng trải qua trăm trận chiến này và cấm vệ quân cùng nhau xông lên cũng sẽ không chống đỡ nổi một phút!
Diệp Vĩnh Khang nhìn thấy phản ứng của mọi người ở dưới bục, khóe môi cong lên đầy ẩn ý.
Anh biết rất rõ mấy ông già này ai cũng là người không dễ đối phó, thấy anh còn trẻ như thế nên có lẽ đa số đều đang thầm tính toán gì đó.