“Tôi đã liên hệ với Giải trí Lam Thiên rồi, bảo bọn họ tạm thời cắt cử vài ngôi sao tương đối có tiếng tăm tới đây thế chỗ”.
“Mặc dù độ phủ sóng và thành tích của những ngôi sao này tạm thời không bằng Lưu Tử Phong, thế nhưng fans hâm mộ của bọn họ cũng không phải số ít, vào hôm diễn ra buổi biểu diễn trong lễ khai trương chắc hẳn cũng sẽ không khiến cho fans hâm mộ quá mức thất vọng”.
“Vậy nên chuyện này cũng không cần cảm thấy nghiêm trọng tới thế, nó giống như hai người đang đánh nhau, chúng ta mới chỉ phải nhận một cú đấm khá mạnh mà thôi”.
“Thế nhưng chỉ cần chúng ta chưa nằm xuống, tất cả đều có khả năng, có Lưu Tử Phong hay không thì cũng chẳng làm gì được chúng ta!”
Quách Thụy Hoa nói xong, cả phòng họp lập tức vang lên những tiếng vỗ tay giòn giã như sấm rền.
Vừa nãy ai ai cũng ủ rũ chán nản, vậy mà nghe xong mấy lời này lại khôi phục ý chí chiến đấu chỉ trong nháy mắt.
“Đúng thế, Lưu Tử Phong cũng chẳng phải hoàng đế, không có cậu ta thì cũng chẳng phải không có người khác, đừng hòng vùi dập được chúng ta!”
“Tới lúc đó chúng ta lại tiến hành hoạt động hoàn tiền ngay tại chỗ, chỉ cần là fans hâm mộ mua vé vào thì sẽ được hoàn một nửa giá vé ngay lập tức.
“Sau đó lại nỗ lực hơn nữa để hoàn thiện sân khấu, ánh sáng, chất lượng diễn xuất, vẫn sẽ là một buổi biểu diễn náo nhiệt khiến cho người ta say mê!”
Quản lý cấp cao của công ty xây dựng Huyền Trúc đồng loạt hùa theo, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng phẫn nộ với hành vi đểu cáng của Lưu Tử Phong.
“Chuyện này phải làm phiền sếp Quách rồi”.
Hạ Huyền Trúc cảm kích nhìn Quách Thụy Hoa.
Mặc dù hai bên công ty là đối tác hợp tác chiến lược của nhau, thế nhưng vì chuyện này mà Quách Thụy Hoa đã phải chạy ngược chạy xuôi, bận tới mức có những khi còn chẳng có thời gian để uống nước, có thể nói là tận tâm tận lực.
“Sếp Hạ cũng quá khách khí rồi, đây cũng là chuyện mà tôi nên làm thôi”.
Quách Thụy Hoa cười nói với Hạ Huyền Trúc.
Thật ra ông ta không hề kiếm được tiền từ buổi biểu diễn trong lễ khai trương lần này, thậm chí rất có khả năng còn lỗ vốn.
Thương vụ làm ăn như vậy chỉ cần là người đầu óc bình thường một chút thì đều sẽ không nhận, có điều Quách Thụy Hoa biết nếu như chuyện này xử lý thoả đáng thì thứ mà ông ta kiếm được còn đáng quý hơn tiền bạc rất nhiều lần.
Mặc dù ông ta không biết rõ lai lịch cụ thể của Diệp Vĩnh Khang, thế nhưng chỉ là những thứ bộc lộ ra trước mắt cũng đã đủ để khiến ông ta chấn động.
Reng reng… Lúc này, chuông điện thoại của Quách Thụy Hoa đột nhiên vang lên.
Ông ta cầm lên nhìn rồi cười nói với Hạ Huyền Trúc: “Nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến luôn, điện thoại bên phía Giải trí Lam Thiên”.
Nói xong, ông ta nhận điện thoại ngay trước mặt mọi người: “Alo, sếp Từ đó hả, tôi cũng đang định gọi điện cho ông đây, buổi biểu diễn lần này…”
Mới nói được một nửa, sắc mặt của Quách Thụy Hoa đột nhiên thay đổi!
“Sếp Từ, không phải ông đang nói đùa với tôi đấy chứ… alo, alo, sếp Từ…”
Tút tút… Mới nói được một nửa, đối phương đã thẳng tay cúp điện thoại luôn.
“Sếp Quách, xảy ra chuyện gì vậy?”
Hạ Huyền Trúc lập tức cảm nhận được có gì đó không ổn lắm khi nhìn thấy sắc mặt Quách Thụy Hoa.