Ngay cả việc mở miệng nói chuyện cũng khiến Diệp Vĩnh Khang run rẩy, mặc dù đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy loại báo cáo chẩn đoán này nhưng anh vẫn có thể đọc hiểu mấy chữ “không thể chữa trị”!
Bác sĩ khẽ than thở: “Cơ thể của cô Hạ bị nhiễm phải một loại độc tố thần kinh rất đặc thù, tạo thành thương tổn không thể chữa trị cho tế bào, cô ấy… mấy ngày này, nếu cô ấy có mong muốn gì thì cố hết sức thực hiện đi”.
“Mấy ngày này… rốt cuộc là ý gì?”
Giọng nói Diệp Vĩnh Khang run rẩy.
Bác sĩ cũng hơi không biết phải làm sao, thở dài đáp: “Sinh mệnh của cô Hạ không thể kéo dài hơn ba ngày, thật sự xin lỗi!”
“Không thể nào, mẹ kiếp, anh có phải bác sĩ không, nhất định là anh khám sai rồi, đang yên đang lành sao cô ấy lại nhiễm phải độc tố thần kinh được, chết tiệt, anh đang lừa tôi phải không?”
Lúc này Diệp Vĩnh Khang đã hoàn toàn mất đi lý trí, hung tợn xách cổ áo bác sĩ lên và lớn tiếng gào thét: “Tốt nhất là anh mau khai thật cho tôi, cô ấy thực ra không có chuyện gì phải không, nếu anh dám lừa gạt tôi, tôi sẽ lập tức bẻ gãy cổ anh!”
Bác sĩ lắc đầu, thở dài nói: “Thưa anh, quả thực xin lỗi, chức trách của tôi là chẩn đoán bệnh tình, còn việc vì sao cô Hạ lại bị nhiễm độc tố thần kinh thì tôi cũng không thể nói rõ ràng được”.
“Nhưng căn cứ vào độ lây nhiễm của độc tố mà suy đoán, thời gian cô Hạ bị nhiễm độc hẳn rơi vào khoảng ngày 25 đến 27 tháng trước, anh có thể nghĩ lại thêm, xem thử quãng thời gian này cô Hạ có gặp chuyện gì đặc thù không.
Ngày 25 đến 27 tháng trước?
Diệp Vĩnh Khang ngây người, bất chợt nghĩ đến một chuyện!
Ngày Tiểu Trân bị Hạ Tuyết Cầm bắt cóc đúng vào ngày 27 tháng trước!
Lúc ấy, dưới sự uy hiếp của Hạ Tuyết Cầm, anh và Hạ Huyền Trúc hết lần này đến lần khác lướt qua Quỷ Môn Quan.
Khi đó có một trò chơi, Hạ Tuyết Cầm đặt hai ly nước lên bàn, tuyên bố là một trong hai ly có chưa kịch độc, uống vào sẽ lập tức toi mạng!
Hôm ấy Hạ Huyền Trúc vì bảo vệ anh đã cố ý thua xúc xắc, may mắn là ly mà cô ấy chọn không phải ly nước có thể giết người ngay lập tức.
Nhưng hình như từ đầu đến cuối Hạ Tuyết Cầm không nói trong ly còn lại có chứa cái gì.
Đêm ấy, Diệp Vĩnh Khang đi tìm Đào Xuân Yến – kẻ đứng sau xúi giục Hạ Tuyết Cầm – tính sổ, trước khi chết, Đào Xuân Yến đã nói Hạ Huyền Trúc trúng kịch độc, chỉ có cô ta mới biết cách giải!
Hơn nữa, từ hôm đó trở đi, Hạ Huyền Trúc thật sự có nhiều chỗ rất khác thường, ví dụ như lúc nào cũng buồn ngủ vô cớ, tinh thần u buồn.
Người luôn làm việc một cách trật tự như cô ấy mà khoảng thời gian này cũng thường xuyên mơ mơ màng màng, giống như vô cùng buồn ngủ.
Nhưng lúc đó, Diệp Vĩnh Khang cũng không nghĩ gì quá nhiều, chỉ cảm thấy có thể là do Hạ Huyền Trúc quá mệt mỏi mà thôi.
Anh tuyệt đối không ngờ rằng, đây lại là biểu hiện của việc cô bị trúng độc tố thần kinh!
Vị bác sĩ mặc áo khoác trắng này tầm ba mươi lăm tuổi, tên là Tần Minh, trước khi đến bệnh viện làm việc đã từng làm công việc pháp y.