Một chiêu Phượng Nhãn Quyền đầy sát lực, nhằm thẳng vào cổ họng của đối phương, nếu đã không thể nương tay, thì hãy để đối thủ ra đi bớt đau đớn hơn chút!
Nhưng khoảnh khắc tiếp theo, tên thanh niên húi cua liền biến sắc!
Cú đấm tưởng chừng như bình thường của đối thủ đột ngột tăng tốc giữ chừng!
Mà tốc độ này nhanh đến mức không thể diễn tả được, giống như di chuyện tức thời vậy!
Khi gã muốn rút lui thì đã quá muộn.
Bốp!
Một cú đấm mạnh vào ngực, như thể bị một chiếc xe tải lớn tông mạnh, cả người gã giống như cánh diều bị đứt dây, bắn về phía sau.
Gã đập mạnh vào bức tường cách đó bảy tám mét, nhưng không rơi xuống ngay lập tức, thay vào đó, gã bị dính chặt vào tường trong vài giây trước khi rơi cái ‘rầm’ xuống đất.
Mọi người đều chết lặng.
Không khí xung quanh lặng ngắt như tờ.
Có hai lý do khiến họ ngạc nhiên, thứ nhất là cú đấm tưởng như không có lực kia lại có thể đánh bay được tên thanh niên húi cua?
Điều khiến bọn họ kinh ngạc nhất chính là nguyên nhân thứ hai.
Sau khi tên thanh niên húi cua bị đánh bay lên không trung, sau khi va vào tường thì phải rơi xuống ngay chứ, nhưng vừa rồi, thân thể gã bị dính trên tường mấy giây rồi mới từ từ rơi xuống!
"Tần Hạc, mẹ nó, mày cố ý đúng không!"
La Thiên Bằng tức giận hét lên, hắn cũng là kẻ luyện võ, hắn hiểu rõ sức mạnh của tên thanh niên húi cua, vì vậy theo quan điểm của hắn, tên thanh niên húi cua nhất định là cố tình để thua.
Phụt--
Tên thanh niên húi cua bỗng nhiên từ trong miệng phun ra một ngụm máu đỏ.
Lần này gã mặc kệ thằng ngu La Thiên Bằng, chật vật đứng lên, nhìn vào Diệp Vĩnh Khang mà không có bất kỳ thù oán hay tức giận nào.
Ngược lại còn rất hưng phấn, gã nói: "Người anh em, có thể để lại thông tin liên lạc không?"
"Xin lỗi, tôi thực sự không thích giao lưu với những người không quen".
Diệp Vĩnh Khang thản nhiên đáp, nói xong liền xoay người rời đi, bóng dáng nhanh chóng biến mất trong màn đêm.