Tần Hạc tức giận mắng, sau đó mở camera giám sát ra, sau khi xem kỹ mấy lần cũng không phát hiện ra dấu hiệu gian lận.
“Hoàng Thử Lang đổ oan cho người ta rồi”.
Diệp Vĩnh Khang nhìn camera giám sát gật đầu khen ngợi: “Vị này quả là cao thủ, tôi không nghĩ cậu ta đến đây vì muốn thắng tiền đâu”.
“Hử?”
Tần Hạc vẻ mặt khó hiểu: “Không đến sòng bạc vì tiền thì còn có thể vì gì nữa?”
Diệp Vĩnh Khang cười nhạt: “Phải hỏi cậu ta mới được, đi thôi, tôi cũng muốn gặp cao thủ để mở mang tầm mắt”.
Về cờ bạc, Diệp Vĩnh Khang chỉ có thể được coi là trung bình.
Nhưng anh đã từng chứng kiến nhiều cao thủ cờ bạc hàng đầu.
Diệp Vĩnh Khang vô cùng ngạc nhiên khi thấy tài đánh bạc của người này không hề kém cạnh với trình độ của những ông vua cờ bạc hàng đầu thế giới.
Nói cách khác, nếu hoàn toàn là vì tiền, với kỹ năng đánh bạc của người này, không cần phải tới đây, chỉ cần trực tiếp đến Las Vegas là được.
Cho nên người này xuất hiện ở nơi này, còn đưa ra vụ cược liên quan đến tính mạng, nhất định không phải vì tiền.
“Anh Diệp, tôi vẫn không hiểu, tại sao một con bạc đến sòng bạc lại không phải vì tiền?”
Hai người đi đến lối vào thang máy, trong lúc chờ thang máy, Tần Hạc không khỏi hỏi với vẻ mặt khó hiểu.
Diệp Vĩnh Khang mỉm cười: “Hiện tại tôi cũng không biết chi tiết, nhưng anh chỉ cần làm hai việc là biết”.
“Là gì?”
Tần Hạc khó hiểu hỏi.
Diệp Vĩnh Khang nói: “Đầu tiên, gửi thông báo, mười phút sau, chỉ cần là khách trong sòng bạc bây giờ, mỗi người sẽ được chia 100.000 chip”.
“Hả? Đưa tiền?”
Tần Hạc ngẩn ra, nhưng vẫn nghiến răng nghiến lợi: “Được rồi, cái này không vấn đề, cái thứ hai thì sao?”
Diệp Vĩnh Khang cười ranh mãnh, sau đó kéo đầu Tần Hạc qua, thì thầm vào tai anh ta.
Tần Hạc sau khi nghe xong vẫn ngẩn ra: “Anh Diệp, cái đó để làm gì?”
Ding– Đúng lúc này, cửa thang máy mở ra, Diệp Vĩnh Khang không nói lời nào, đi thẳng vào thang máy.
Tần Hạc thở dài, tuy trán có dấu chấm hỏi, nhưng vẫn lấy điện thoại di động sắp xếp chuyện mà Diệp Vĩnh Khang vừa đề xuất.
Khi thang máy đi xuống sòng bạc ở tầng hầm, ngay khi cửa mở, tình cờ nghe thấy trên đài phát thanh đưa tin tức về việc tặng 100.000 chip vô điều kiện cho mọi người, cả sòng bạc lập tức reo hò.
“Người anh em, ở đây!”
Hoàng Thử Lang khẽ mỉm cười khi thấy Tần Hạc bước vào, tao nhã vẫy tay với Tần Hạc, như thể vừa rồi hắn không có chút hoảng sợ nào.
Cách gọi anh Tần cũng đã đổi thành người anh em.
“Tên này lại ra vẻ rồi đây!”