“Tên kia, mau quay lại!”
Tần Phong cuống đến nghiến răng, nhóm người trước mặt rất lợi hại, cho dù muốn cận chiến với bọn họ, cũng phải dùng lợi thế về số lượng người tiến hành công kích phân lớp.
Nếu cứ xông đại lên như Triệu Đại Lực, chỉ có nước chết không kịp ngáp!
Tiểu Chí đang điên tiết, nhìn thấy có người lao về phía mình, mọi cảm xúc đè nén bấy lâu nay trong phút chốc lập tức bùng nổ!
“Đi chết đi!”
Với một tiếng hét lớn, Tiểu Chí sử dụng một chân làm điểm tựa, xoay người 360 độ, đá thẳng vào thái dương của Triệu Đại Lực!
Cú đá này nhanh như chớp, không khí phát ra tiếng ma sát, cách mười mét cũng có thể cảm nhận được sức mạnh của cú đá này.
Triệu Đại Lực, e rằng dữ nhiều lành ít!
“Hồng Lý, có thể kết thúc trò chơi được rồi”.
Diệp Vĩnh Khang bất ngờ dùng bộ đàm để gửi chỉ thị cho Hồng Lý.
“Đệch, đầu to!”
Tần Phong lo lắng đến mức lạc cả giọng, cắn chặt răng, trong mắt hiện lên vẻ tuyệt vọng.
Mặc dù mới gặp tên gấu này, nhưng cậu ta đặc biệt khâm phục khí chất cùng tính cách hào sảng của tên này.
Mà trận chiến khốc liệt hôm nay là chuyện của anh em họ, không liên quan gì đến tên gấu này.
Nhưng anh ta vẫn lao vào chiến đấu dù biết rõ sức mạnh của đối thủ.
Hành động đó, không chỉ có Tần Phong, mà những anh em Thiên Diệt khác cũng vô cùng cảm kích tên này.
Tiếc là tên này liều lĩnh quá, trường hợp này thì không ai cứu được hết.
Ngay khi tất cả mọi người đã sẵn sàng cho khoảnh khắc tiếp theo, ngay khi họ đã chuẩn bị tinh thần để nhìn tên gấu to lớn này bị đá bay đầu, thì đột nhiên nghe thấy một âm thanh vù vù từ trên cao truyền đến.
Ngay sau đó, một luồng lực cực kỳ mạnh mẽ truyền từ trên xuống, không khí xung quanh dường như lập tức bị nén lại với tốc độ cực lớn.
Lồng ngực của mọi người đột nhiên cảm thấy rất ngột ngạt, như thể bị đá đè vào vậy.
Chân của Tiểu Chí thậm chí còn bị áp lực này đè mất cả sức chiến đấu, cả người không tự chủ được mà loạng choạng lùi về phía sau vài bước.
Nhìn lên bầu trời, hóa ra là một chiếc ô giấy làm bằng giấy dầu màu đỏ đang xoay tròn.
Mọi người còn chưa kịp phản ứng, một cái bóng đỏ lập tức vụt qua, nhẹ như không có trọng lực, nắm lấy cán dù giữa không trung.
Mọi người đều sững sờ trước cảnh tượng trước mắt.
Một ô một người, cứ thế lặng lẽ lơ lửng giữa không trung ở độ cao bảy tám mét so với mặt đất, như thể họ không hề bị ảnh hưởng bởi lực hút của trái đất.
Chiếc ô giấy dầu màu đỏ và chiếc sườn xám màu đỏ đẹp không gì sánh bằng.
Tuy nhiên, đối với đám Tiểu Chí, một giây tiếp theo, cảnh tượng đẹp nghẹt thở trước mặt lập tức trở thành cơn ác mộng mà chúng chưa từng gặp phải trước đây!
Soạt—— Khoảnh khắc tiếp theo, ô đó người đó đột nhiên biến thành dư ảnh màu đỏ như máu!