Bạn nhảy của Lưu Tử Phong!
Tiểu Mã nghe xong, tim bỗng đập thình thịch, hết tức giận ngay lập tức.
Đừng nói là bạn nhảy của Lưu Tử Phong, cho dù là người đo ni đóng giày cho Lưu Tử Phong, cũng nhất định không phải kẻ mà anh ta có thể chọc nổi.
“Xin lỗi, chúng tôi sai rồi, chúng tôi sẽ khôi phục sân khấu về trạng thái ban đầu”.
Tiểu Mã nói nhanh.
Nhưng đúng lúc này, Tô Tô đột nhiên nói: “Là sếp Hạ bảo chúng tôi lên thử sân khấu. Chúng tôi cũng là khách được mời đến hát. Diễn tập ở đây có vấn đề gì không? Sao các người lại đánh người!”
Tô Tô bình thường là một cô gái rất tốt bụng và lịch sự, có vẻ ngoài cũng giống mấy cô gái tiểu thư đài các.
Nhưng điều này không có nghĩa là cô ấy không có nguyên tắc, sếp Hạ đã cho phép họ diễn tập ở đây, vì vậy họ đã điều chỉnh sân khấu để phù hợp với hình ảnh ánh sáng của chính họ.
Tuy nhiên, bên kia hung hăng xông lên, điểm này Tô Tô cũng sẽ không để yên cho bọn họ.
“Đừng nói nữa!”
Tiểu Mã sợ tới mức nhanh chóng vươn tay che miệng Tô Tô, sau đó cúi đầu khom lưng tươi cười nịnh nọt với tên kia: “Thực xin lỗi, thực xin lỗi, bạn tôi không hiểu chuyện”.
“Như này đi, chúng tôi sẽ khôi phục lại sân khấu ngay lập tức. Về sau phiền anh nói giúp tôi vài câu trước mặt anh Phong. Tôi tên là Tiểu Mã…”
Bốp!
Tiểu Mã chưa kịp nói xong, tên đó đã nhấc chân lên đá một cái: “Biến mẹ mày đi, mẹ nó, đừng có ở đó mà thấy sang bắt quàng làm họ, ẳng lên với tao mà còn muốn tao nói giúp chúng mày à?”
Sau khi mắng Tiểu Mã, tên đó lại chỉ tay về phía Tô Tô, tức giận nói: “Tiện nhân, tôi yêu cầu cô quỳ xuống xin lỗi ngay lập tức!”
Tô Tô mặc dù trong lòng rất sợ hãi, nhưng vẫn cố chấp nghiến răng nghiến lợi nói: “Tại sao phải xin lỗi? Tôi không làm gì sai cả!”
“Tô Tô, anh xin em đừng nói nữa!”
Tiểu Mã lo lắng đến mức suýt khóc: “Mau xin lỗi đi, em vừa rồi không phải nghe nói rồi sao, người ta là bạn nhảy của anh Phong..”.
“Tôi mặc kệ anh ta là ai, nhưng tại sao tôi phải xin lỗi vì những gì tôi không làm sai!”
Tính tình bướng bỉnh của Tô Tô cũng nổi lên, cho rằng mình căn bản không hề sai, tại sao phải xin lỗi?
Khuôn mặt của tên kia ảm đạm một cách đáng sợ.
Mặc dù hắn chỉ là bạn nhảy của Lưu Tử Phong, nhưng như người ta nói, đánh chó phải ngó mặt chủ chứ, vì vậy dù hắn đi đâu, mọi người đều đối xử với hắn một cách tôn kính.
Ngay cả những người nổi tiếng tuyến đầu cũng mỉm cười xã giao khi họ nhìn thấy hắn.
Nhưng lúc này ở đâu ra một con tiện nhân chả có tiếng tăm gì mạnh miệng với hắn, khiến hắn cảm thấy bị sỉ nhục vô cùng lớn!
“Lột quần áo con này xuống cho tôi!”
Tên đó tức giận ra lệnh.
Vài tên đi cùng phía sau cười gằn tiến lại gần Tô Tô.
“Các anh em xin hãy bình tĩnh, bạn tôi không hiểu chuyện…”