Mục lục
Long Thần Điện
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 828


“Một trăm cái dập đầu, thiếu một cái cũng không được, nếu không, tôi sẽ nói cho Tử Phong chuyện này!”


Hạ Huyền Trúc lập tức bị rơi vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.


Cô sẽ không bao giờ để Tiểu Mã và Tô Tô quỳ xuống, càng không thể để mình phải quỳ.


Nhưng nếu bên phía Lưu Tử Phong có chuyện gì xảy ra, lễ khai mạc được chuẩn bị tỉ mỉ này sẽ tan thành mây khói!


Nếu không cẩn thận, toàn bộ khu sản nghiệp sẽ bị tổn thất khôn lường, một ngôi sao hàng đầu như Lưu Tử Phong chỉ cần nói một lời trên mạng, hậu quả sẽ rất khó lường!


“Sếp Hạ, em quỳ, em dập đầu quỳ xin lỗi họ!”


Thấy tình hình ngày càng trở nên tồi tệ, Tô Tô khóc như mưa, cô ấy cảm thấy mình đã gây ra tai họa khủng khiếp và còn cuốn sếp Hạ, người có ơn với họ theo.


Lúc này, tất cả nguyên tắc, ranh giới cuối cùng, tôn nghiêm, cô ấy phải từ bỏ tất cả, đối mặt với thế lực tuyệt đối mạnh mẽ trước mắt, những người như cô ấy dường như còn nhỏ hơn con kiến.


“Xin lỗi cái gì mà xin lỗi, nay dù có là ông trời đến thì tôi vẫn giữ vững lập trường!”


Sau vài giây im lặng, Hạ Huyền Trúc cũng hoàn toàn nổi điên, chỉ vào mũi Phan Vân Thiến tức giận nói: “Chuyện này cô muốn xử lý như nào thì tùy!”


“Rõ ràng là lỗi của các người, nhưng lại bắt chúng tôi xin lỗi, trên đời làm gì có chuyện vô lý như vậy!”


“Mấy người hủy hợp đồng cũng được, đăng bài trên Weibo, bạo lực mạng hay tìm quan hệ cũng chả sao, ngay cả khi thuê sát thủ giết tôi, thì hôm nay tôi cũng sẽ không nhượng bộ chuyện này!”


Đừng nhìn vẻ ngoài dịu dàng và duyên dáng của Hạ Huyền Trúc là thế, khi cô nóng máu lên thì cũng hừng hực như ai đấy.


Có thể là do ở cùng Diệp Vĩnh Khang lâu ngày nên cô từ từ nhiễm một số nét tính cách của Diệp Vĩnh Khang, chỉ cần nổi điên lên thì sẽ mặc kệ hết!


“Được được được lắm…”


Phan Vân Thiến run lên vì tức giận, kể từ khi cô ta trở thành người quản lý của Lưu Tử Phong đến nay, không ai dám nói chuyện với cô ta như thế này.


“Được rồi, chờ đấy. Ngày mai tôi sẽ cho cô biết tại sao nước biển lại mặn, nếu không khiến cô dập đầu xin lỗi, tên tôi sẽ viết lộn ngược!”


Phan Vân Thiến ném lại một câu tàn nhẫn, sau đó quay đầu lại, chuẩn bị rời đi.


“Thiến Vân Phan, đứng cho tôi!”


Đúng lúc này, một giọng nói nhàn nhạt của một người đàn ông đột nhiên vang lên gần đó.


Một thanh niên dáng vẻ hơi gầy, hai tay đút túi quần, chậm rãi đi về phía bên này.


“Vĩnh Khang!”


Không biết tại sao, khi Hạ Huyền Trúc nhìn thấy bộ dáng này, trong lòng đột nhiên cảm thấy rất thoải mái.


Như thể chỉ cần người đan ông này ở bên cạnh, dù trời có sập xuống, cô cũng không sợ!


Sau khi Quách Thụy Hoa nhìn thấy Diệp Vĩnh Khang, liền nhẹ nhàng nói với Tiểu Mã: “Tiểu Mã, giúp tôi ngồi xuống”.


Tiểu Mã sửng sốt, nhanh chóng đỡ Quách Thụy Hoa ngồi xuống.


“Sếp Quách, ông sao vậy?”


Thấy sắc mặt Quách Thụy Hoa không ổn, Tiểu Mã vội vàng hỏi.


Quách Thụy Hoa lãnh đạm cười: “Đừng hỏi nữa, sắp toang rồi”.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK