Hạ Mộc Cẩn cọ cọ chóp mũi Tiểu Quang,
“Mẹ đã lừa gạt con khi nào chưa, đến lúc đó chúng ta cùng đi sân bay đón, nhớ hôn hôn ông ấy nha.”
“Oh yeah!” Ánh mắt cô đơn của Tiểu Quang lại sáng lên, lớn tiếng hoan hô, “Mẹ, mẹ cũng sẽ hôn hôn daddy sao?”
Bỗng chốc, Hạ Mộc Cẩn hơi có chút nóng, nhìn ánh mắt thiên chân thuần khiết của Tiểu Quang, nhéo mũi bé một chút,
“Đến lúc đó con sẽ biết.”
Tiểu Quang “Nga” một tiếng, sau đó cười xấu xa một chút, tiểu bộ dáng lưu manh này, quả thực giống Sở Nam Xuyên y như đúc!
Hạ Mộc Cẩn thật là có chút huyền huyễn, đứa con trai này, lúc này mới chưa đến mấy ngày đâu! Liền học hư với lão tử của bé!
Hạ Mộc Cẩn lắc đầu cười khẽ, lại vỗ vỗ mông Tiểu Quang,
“Mau đi rửa mặt đánh răng thay quần áo, ba của con đã làm bữa ăn sáng trẻ em cho con.”
“Oh yeah ~!”
Tiểu Quang nhanh như chớp trượt xuống từ trên người Hạ Mộc Cẩn, đang muốn xoay người nhanh chân phóng vào phòng, đột nhiên dừng chân, lại quay đầu lại hỏi,
“Mẹ, vậy sau này daddy còn đi lên mặt trăng không?”
Sắc mặt Hạ Mộc Cẩn hơi giật mình, chợt giãn lông mày, thực nghi hoặc thả lỏng vai,
“Không đi, trên mặt trăng cũng không có quái thú, ba của con cũng không phải Ultraman, đi chỗ đó làm cái gì?”
Vẻ mặt Tiểu Quang mê mang, toàn bộ hỗn độn trong gió g……
Lại nói mẹ ruột gì chứ! Đây hoàn toàn là lừa gạt trẻ con……