Đã 11 giờ rưỡi.
Đột nhiên, trong lòng Hoàng Phủ Bạc Ái mềm nhũn, lúc này sắc mặt xanh mét trở nên trắng bệch thảm đạm mới hơi tốt hơn một chút, dỡ cảnh báo khắp người xuống.
Thịnh Vị Ương giống như khinh bỉ lắc lắc đầu, thở dài một hơi thật sâu. Bất đắc dĩ, bất đắc dĩ! Sau đó nắm tay Hoàng Phủ Bạc Ái, dẫn anh tới phòng ăn.
……
Thịnh Vị Ương lấy bánh sinh nhật đã làm xong từ quầy giữ tươi của phòng bếp ra.
Đây là thành phẩm cô vừa lòng nhất sau khi phá hư vô số bánh kem.
Tuy rằng biết bất luận cô làm ra hương vị nào, tên này nhất định đều sẽ rất thích, nhưng đối với người mình yêu, vẫn luôn nghĩ đến cho anh thứ tốt nhất, cô tự nhiên cũng là giống vậy.
Cho nên, hai ngày này những bảo vệ biệt thự ngẫu nhiên sẽ bị thiếu phu nhân nhà mình “Cưỡng bức” một chút. Ăn bánh kem đã sắp ăn đến ói ra →_→~~~
Tuy rằng không lớn, nhưng lại rất tinh xảo, từ mỗi một đóa hoa nhỏ cũng có thể nhìn ra người làm đã rất dụng tâm, mặt trên còn dùng bơ vẽ hai nhân vật chibi, liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra một người là anh, một người khác là cô, chung quanh dùng sốt dâu tây vòng thành hình trái tim.
Viết “Ba tuổi, sinh nhật vui vẻ”.
Thịnh Vị Ương đốt ngọn nến, giọng nói còn ông ông, hát một bài hát sinh nhật vui vẻ, một khắc cùng nhau thổi tắt ngọn nến kia ---
Hoàng Phủ Bạc Ái vừa hôn, vừa một phen ôm Thịnh Vị Ương vào trong lòng ngực, là cái loại ôm rất dùng sức, thậm chí có thể rõ ràng cảm giác được ngực anh nhảy lên.
Anh nói,
“Tiểu Vị Ương, anh yêu em.”