Kỳ Mộ Phi nhíu mày, lông mày đen đậm nhướng lên đặc biệt cao, mơ hồ lộ ra một chút lo lắng.
Bỗng chốc, không khí giữa hai người trở nên có chút kỳ diệu.
Hiện tại còn tương đối sớm, người đi làm đều còn chưa tới, lui tới cũng chỉ có mấy người thưa thớt, không khí an tĩnh giống như có thể nghe thấy tiếng tim đập của nhau.
……
Thật lâu sau.
Nam Tiểu Tố phục hồi tinh thần lại, có chút xấu hổ xoay mặt đi, sau đó một bộ dasmg ngự tỷ hỏi anh,
“Kỳ Mộ Phi, anh là nghiêm túc?”
Kỳ Mộ Phi hơi điểm hàm dưới,
“Anh vẫn luôn nghiêm túc, vẫn luôn không xem anh là nghiêm túc chính là em.”
Khóe mắt Nam Tiểu Tố run rẩy một cái,
“Ách……”
Hình như…… là như vậy thì phải.
Hồi tưởng lại, lúc trước cô sẽ gặp Kỳ Mộ Phi, không phải bởi vì chuyện của Tiểu Ương Tử và Hoàng Phủ Bạc Ái, chính là khuyến khích Hoa Hoa và Sở thiếu ở bên nhau.
Trừ lần đó ra, cô giống như đều chưa thật sự nghiêm túc tâm sự một chút gì với anh →_→.
……
Nam Tiểu Tố lau lau mồ hôi, vừa mới chuẩn bị nói chuyện, bỗng nhiên, bên cạnh truyền đến một đạo tiếng cười đến ác hàn,
“Kỳ nhị, cậu sớm như vậy liền đưa Tiểu Tố Tố tới đi làm nha! Không tồi đó ~~~~”