Hơi nước trong thân thể giống như quá nhiều! Đôi mắt thành suối nguồn, không ngừng ào ạt chảy ra, cô đã bao lâu không khóc đã như vậy rồi!
Bỗng dưng, Hoàng Phủ Bạc Ý cười.
Cánh môi tươi đẹp nhuộm đỏ, giống như nở ra một đóa hoa trong hoàng hôn, cực kỳ xinh đẹp, lại không khỏi, làm người cảm thấy đau lòng khổ sở.
“Em liền cho rằng, anh bị một kích thích như vậy, nhất định sẽ hoảng hốt, lo lắng em thật sự yêu người khác, sau đó liền sẽ bay xa vạn dặm đến nước Mỹ.
Tựa như từ trên trời giáng xuống, đột nhiên xuất hiện ở trước mặt em, trong tay còn cầm một bó hoa hồng lớn, sau đó dắt tay của em, vẻ mặt khinh bỉ lại tức giận mắng em bại hoại,
‘ Hoàng Phủ Bạc Ý, em t/m/d có phải muốn đàn ông muốn đến điên rồi không!”
……
Hoàng Phủ Bạc Ý lại lau nước mắt lung tung,
“Em cố ý trễ thời gian về nước lại một tuần, chính là vì chờ anh, chờ anh bay tới nước Mỹ tìm em.
Bỗng chốc, môi đỏ của Hoàng Phủ Bạc Ý cứng đờ.
Nhiễm chút ý cười cũng lạnh đi từng chút một, tựa như một đóa hoa suy bại điêu tàn, đã dùng hết tất cả sức lực toàn thân của cô.
Ngực, đau đớn vỡ vụn lan tràn.
Tựa như con kiến gặm cắn, cuốn quét đến khắp người……
Hoàng Phủ Bạc Ý đè nén cả người run rẩy, hít sâu một hơi, một chữ một chữ, lại mệt nhọc nói,
“Em không chờ được anh tới, nhưng mà, anh vẫn gọi điện thoại cho em, phỏng chừng là vẫn luôn nghĩ món đồ chơi của mình đột nhiên sắp không phải là của mình, trong lòng sẽ có chút không thoải mái đi!
Lúc ấy em đã buồn ngủ, trong điện thoại, anh cái gì cũng không nói, chỉ là nói một tiếng ngủ ngon, sau đó liền cúp.”