Ngày hôm sau lúc Thịnh Vị Ương tỉnh lại từ trên giường, vỗ giường rít gào, về sau cô tuyệt đối không muốn bơi lội ở bể bơi trong nhà nữa!
Mất mặt quá……
……
Hôm nay là thứ sáu, buổi chiều Thịnh Vị Ương phải đi trường học đi học.
Bởi vì là lớp thứ nhất sau khai giảng, tất cả mọi người đều không dám trốn học, cho nên tất cả chỗ ngồi trong phòng học gần cầu thang đều ngồi gần đầy.
Thịnh Vị Ương lôi kéo Hoàng Phủ Bạc Ái ngồi xuống ở vị trí bên cửa sổ hàng thứ hai đếm ngược.
Hoàng Phủ Bạc Ái hơi nhíu mày,
“Sao ngồi ở chỗ này?”
Ý tứ chính là, quá lệch, trước nay anh đều ngồi ở chủ vị, nơi chú mục nhất.
Thịnh Vị Ương rất ôn nhu sờ sờ đầu Hoàng Phủ Bạc Ái,
“Một soái ca tuyệt thế, một mỹ nữ khuynh quốc, nếu ngồi ở chính giữa phòng học, nhất định sẽ đào hoa thành hoạ ~~~”
Hoàng Phủ Bạc Ái hơi ngừng một giây, sau đó nhướng mày gật đầu, một vẻ mặt kiêu ngạo “Bà xã của anh nói cực kỳ đúng”.
Lời thuyết minh của một đám người: Vợ chồng kiêu ngạo, các người có cần tự kỷ như vậy không……
……
Buổi học đầu tiền này là lớp môn học tự chọn, vì lấy học phàn, lão giáo sư ở bục giảng phía trên huyên thuyên đủ loại.
Con báo nhỏ nào đó ở dưới nghe đến như lọt vào trong sương mù, mơ màng sắp ngủ.
“Rầm”!