“Kỳ tổng, đối với chuyện đánh nhầm lần trước, tôi xin lỗi với anh, thực xin lỗi, xúc động là ma quỷ, còn có hôm nay anh có thể tự mình đi cục cảnh sát nộp tiền bảo lãnh chúng tôi, vô cùng cảm ơn.”
Vừa mới dứt lời, Nam Tiểu Tố nhanh chóng xoay người, mở cửa, xuống xe, động tác lưu sướng, liền mạch lưu loát.
Kỳ Mộ Phi lạnh lùng khẽ nhướng đuôi lông mày,
“Ngày mai cô không cần tới đi làm.”
Chân nhỏ vung ra của Nam Tiểu Tố nháy mắt thắng lại, cho rằng anh khai trừ cô rồi, lập tức lại “soạt soạt soạt” lửa giận tăng vọt,
“Kỳ Mộ Phi, anh đừng cứ muốn nhằm vào tôi như vậy, vừa rồi tôi cũng đã xin lỗi anh rồi, không phải anh cũng bảo người ta tra tấn tôi nửa tháng rồi ư.
Hơn nữa nếu thật muốn tính toán, chuyện buổi tối hôm nay đều tại anh
Nếu không phải bởi vì anh cố ý chỉnh tôi, người khác đều luyện tập xong rồi tôi còn phải lại tiếp tục tập luyện hai tiếng, tôi có thể trễ như vậy mới tan tầm ư, có thể gặp gỡ sắc lang sao
Cho nên, đầu sỏ gây tội chính là anh mới đúng”
Mặt Kỳ Mộ Phi đen đến quả thực không thể nhìn, oán hận cắn răng,
“Tôi là bảo cô ở nhà nghỉ ngơi.”
“Anh lại có thể vẫn” Nam Tiểu Tố còn đang lẩm bẩm gào mắng, đột nhiên, cơ bắp khuôn mặt run rẩy cứng đờ, “Cái kia cái đó, tôi anh”
Ánh mắt lãnh đạm của Kỳ Mộ Phi lộ ra khinh thường,
“Gương mặt này của cô tổn hại hình tượng công ty.”