“Ương Ương, có chuyện gì gọi một cú điện thoại, tớ vẫn luôn ở đây.”
Nói xong, Nam Tiểu Tố cho Thịnh Vị Ương một cái ôm thật ấm áp, cho tới bây giờ Nam Tiểu Tố đều không bội phục ai, nhưng cô lại bội phục khuê mật của mình từ sâu trong nội tâm.
Gương mặt Nam Tiểu Tố đột nhiên hung ác, mặt mày một mảnh tức giận cuồn cuộn,
“Ương Ương, nếu Hoàng Phủ biến thái kia lại khi dễ cậu, tớ trực tiếp giết đến biệt thự, liều chết cũng phải cứu cậu ra ngoài!”
Thịnh Vị Ương thực cảm động chua sót hốc mắt, nhưng rất vô tình làm vỡ nát tâm tràn ngập giết địch của Nam Tiểu Tố,
“Tiểu Tố, không phải tớ đả kích cậu, bảo vệ biệt thự phỏng chừng có hai mươi người vệ sĩ, cho dù một trăm ngươi cùng nhau lên, phỏng chừng cửa lớn biệt thự còn chưa tiến vào được.”
Khóe môi Nam Tiểu Tố kéo một cái, “……”
“A ha ha!”
Nhìn biểu tình vặn vẹo dữ tợn của bạn tốt, Thịnh Vị Ương cười đến tiếng chuông bạc tung bay, đột nhiên quay đầu lại,
“Còn cậu, Tiểu Tố, chúng ta đã đi dạo lâu như vậy, sao bạn trai cậu còn chưa điện thoại chứ?”
……
Tròng mắt Nam Tiểu Tố đảo một cái, lại thô bạo nói,
“Mẹ nó, đừng nhắc đến nam cặn bã kia với tớ!”
Thịnh Vị Ương chớp chớp mắt, một biểu tình thuần lương “Tình huống gì tình huống gì, người ta muốn nghe bát quái”.
Lỗ mũi Nam Tiểu Tố hừ lạnh, múc một muỗng kem lớn đút vào trong miệng, vừa “cháp cháp” nói,
“Tên cặn bã đó lại có thể muốn chuốc say tớ đi thuê phòng, suýt bị tớ dùng một chân đá đến cả đời không được!”
Nam Tiểu Tố đột nhiên nghĩ tới đã đánh chủ nhân cỗ xe Lamborghini vào mấy ngày hôm trước.
Nói ý tứ là cô đã đánh sai người à? Khóe môi yên lặng run rẩy một chút, đánh sai thì đánh sai, nhìn cũng không giống người tốt chút nào!
“Đá rất tốt!” Thịnh Vị Ương vỗ tay, đột nhiên nghĩ đến chính mình trước khi ra cửa phòng cũng đá Hoàng Phủ Bạc Ái một cước.
Ách, không biết hiện tại anh đau đến thế nào rồi ~~~