Anh cũng chính là thuận miệng nói một chút, cố ý kích thích con báo nhỏ này, anh lại không có ham mê kia.
Khuôn mặt nhỏ hồng thấu của Thịnh Vị Ương hận không thể thiêu cháy.
Cầm nắm tay, đột nhiên ngẩng đầu, lại không hề có dấu hiệu rơi vào mắt sâu sủng nịch đến cực điểm của anh, đang thâm tình chân thành nhìn cô.
Tiếng hô đã đến bên miệng, nháy mắt thần kỳ giảm xuống thấp tám độ, sau khi lặng im thật lâu, thậm chí còn mang theo thẹn thùng của thiếu nữ, ngơ ngẩn ôn nhu nói,
“Bạc Ái ca ca, em thích anh.”
Mấy ngày kế tiếp, không riêng gì người biệt thự, ngay cả người toàn bộ công ty đều phát hiện, gần đây tâm tình vị Bạc Ái thiếu gia nào đó quả thực tốt đến bạo
Thậm chí sáng sớm khi đến công ty đi làm, đoàn thư ký tinh anh lại có thể nghe được trong miệng tổng tài bọn họ còn hừ ca, hừ ca
Tập thể trừng đến tròng mắt đều sắp rớt ra, tuyệt đối là một tin tức nổ mạnh siêu thế kỷ nha.
Mà ngày đó sau tiệc mừng thọ của nhà họ Dạ, Kiệt Hận Thiên liền suốt đêm bay đi nước Mỹ, mãi cho đến hiện tại vẫn còn chưa trở về thành phố E, cũng không có gọi điện thoại hoặc là gửi tin nhắn cho Thịnh Vị Ương.
Quán bar Margaret.
Tất cả đám đàn ông đều đến đông đủ, Hoàng Phủ Bạc Ái lại là người đến cuối cùng.
Nhìn vẻ mặt xuân phong đắc ý của Hoàng Phủ thiếu gia, tập thể tà ác nhìn nhau, Lôi Nặc sâu kín huýt sáo một tiếng,
“Hoàng Phủ, gần đây cuộc sống tính phúc quả thật không tệ nha”
“Tôi là người có vợ.” Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh diễm đảo qua, sắc mặt khoe khoang đắc ý kia, mắc ói đến tập thể muốn đi lên mỗi người dẫm một chân.