Trong màu vàng nhạt, một đầu tóc màu bạc trời sinh kia chỉ làm người ta cảm thấy càng thêm quỷ quyệt.
Chợt, ngực Hoàng Phủ Bạc Ái căng thẳng, sắc lạnh lan tràn nơi đáy mắt, tay giữ chặt Thịnh Vị Ương, bước chân nhanh hơn đi vào biệt thự.
Trên đường rừng, xe thể thao Bentley màu đen “vèo” một tiếng, nghênh ngang rời đi.
Mày kiếm của Dạ Lê khẽ nhíu lại, xuyên thấu qua kính chiếu hậu, nhìn biệt thự không ngừng thu nhỏ, có một số việc, anh còn phải đi về hỏi daddy.
……
Lúc trở lại biệt thự, mỗ đậu bỉ còn ôm Bạc Tam nhảy nhót lung tung không ngừng, nhìn thấy thiếu gia và thiếu phu nhân nhà mình, lập tức vọt tới,
“Thiếu gia, thiếu phu nhân, các người……”
Hoàng Phủ Bạc Ái đã không muốn nói chuyện với thủ hạ đậu bi của nhà mình, lập tức đi vào trong, Thịnh Vị Ương rất thành thật gật đầu,
“Kết luận phỏng đoán là đúng.”
Bạc Tứ, “……”
Bạc Tam vỗ vỗ bả vai Bạc Tứ, lời nói thấm thía nói một câu,
“Bạc Đại đã sớm tra được thiếu phu nhân là con gái nhà họ Dạ.”
Bạc Tứ hoàn toàn đấm ngực lệ ròng chạy đi ┭┮﹏┭┮,
“Vì sao em lại không biết……”
Bởi vì chú ngốc thôi! Bạc Tam lắc lắc đầu rời đi.