Mục lục
Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ: Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: May

Bạc Tam quả thực ngay cả khóe môi run rẩy cũng không có,

“Chú không nghe thấy vừa rồi thiếu gia nói cái gì sao? Muốn gọi Tiểu Ngũ trở về, hai ngươi cùng nhau thời thời khắc khắc canh giữ ai?”

“Thiếu phu nhân.” Bạc Tứ bình ổn phun ra một câu.

“Vậy chẳng phải là,” Biểu tình Bạc Tam như đang nhìn heo, càng đè thấp giọng nói, “Thiếu gia nói chính là thiếu phu nhân!”

Ngữ khí Bạc Tam càng tăng thêm ba chữ “Thiếu phu nhân”.

……

Rốt cuộc, ánh mắt Bạc Tứ sáng ngời, hiểu rõ.

Hoàng Phủ Bạc Ái ở trước mặt đám thuộc hạ vẫn gọi Thịnh Vị Ương là thiếu phu nhân của bọn họ như cũ, thật ra, đến chính anh cũng không có ý thức được, trước khi điều tra ra tất cả kết quả, anh đã làm ra lựa chọn.

Lựa chọn lại tin tưởng cô một lần nữa.

Tin tưởng người phụ nữ phúc hắc lại đơn thuần kiêu ngạo kia……

Bạc Tứ đột nhiên kích động cả người run lên, một phen bóp chặt cổ Bạc Tam, mặt đầy hưng phấn bát quái

“Bạc Tam, tôi nói với anh, tôi cảm thấy lần này thiếu gia phát bão lớn như vậy, không riêng gì bởi vì Kiệt Hận Thiên, càng bởi vì thiếu phu nhân của chúng ta.”

Bạc Tam giơ chân dài lên, trực tiếp dùng một chân đá qua, vẻ mặt ghét bỏ “Anh em, chúng tôi đã sớm nhìn ra được không”.

Khóe môi Bạc Tứ run rẩy, “……”

Thật ra, loại chuyện xếp cơ sở ngầm vào chơi “không gián đoạn này” rất bình thường, Kiệt Hận Thiên muốn đối phó thiếu gia bọn họ liền càng không kỳ quái, đêm nay thiếu gia sẽ tức giận như thế, chỉ có thể là bởi vì người phản bội, là thiếu phu nhân.

Bạc Tam lại nhìn phòng sách, trong lòng trầm mặc ngẫm nghĩ, nhìn dáng vẻ, thiếu gia bọn họ đối với thiếu phu nhân, thật sự để bụng.

……

Phòng sách, ánh trăng sáng trong xuyên thấu qua cửa sổ sát đất, rơi ở đứng ở trên người người đàn ông bên cửa sổ.

Anh đứng khoanh tay, tay áo sơ mi hơi kéo lên.

Ở nơi pháo hoa rực rỡ thịnh thế phồn hoa này, bóng dáng cao ngất của người đàn ông, không ngừng kéo dài, lại có vẻ đặc biệt cô đơn tĩnh mịch.

Một khắc kia, giống như bị mọi người vứt bỏ, một mình luân hãm ở trong thế giới hoang vu tịch liê, ở trong tối đen lãnh lệ, đời đời kiếp kiếp, không được luân hồi…

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK