Hiện tại Lạc Trạch còn ở bệnh viện, Tiểu Ngũ giám thị, liền càng không thể.
Chợt, Hoàng Phủ Bạc Ái nghĩ tới người nào đó, sắc mặt lãnh sâm chợt tàn bạo, mắt sâu đen nhánh nhiễm lên vài phần thị huyết cuồng hận, cầm di động nhanh chóng gọi một dãy số.
……
Hoàng Phủ Thí đang ở trong phòng khách sạn kết nối với nước Mỹ, đột nhiên nhận được điện thoại tiểu súc sinh nhà mình gọi tới, khóe môi khẽ nhếch.
Dựa vào**! Không phải chứ! Tiểu súc sinh, mày lại nghe lời vợ như vậy sao!
Hoàng Phủ Thí tưởng Thịnh Vị Ương cũng ở trước mặt Hoàng Phủ Bạc Ái lôi kéo quan hệ cha con bọn họ, cú điện thoại này là con trai nhà mình gọi tới thăm hỏi.
Nhưng mà, khi Hoàng Phủ Thí mới vừa tiếp điện thoại, liền biết ông mẹ nó thăm hỏi cái rắm! Đứa con trai hư hỏng vĩnh viễn đều là bạch nhãn lang!
“Ông t/m/d tìm vợ của tôi?!” Trong điện thoại, Hoàng Phủ Bạc Ái lãnh hận thô bạo rống giận.
Khóe mắt Hoàng Phủ Thí hung hăng kéo một cái. Dựa vào! Tiếng Trung của thằng nhóc chết tiệt là do ai dạy hả! Câu hỏi này có nghĩa khác đó nghĩa khác!
“Mẹ nó **! Lá gan mày mập rồi hả! Dám mắng lão tử!”
...
Nghe Hoàng Phủ Thí không phản bác, Hoàng Phủ Bạc Ái biết chính mình đoán đúng rồi, quả nhiên là cha già của mình giở trò quỷ!
……
Hoàng Phủ Bạc Ái làm lơ phẫn nộ của Hoàng Phủ Thí, tiếp tục mắng anh,
“Tôi cảnh cáo ông, có cái gì khó chịu ông t/m/d hướng tới tôi, đừng tìm người phụ nữ của tôi gây phiền toái! Một ông già, tìm một con nhóc gây phiền toái, ông không mất mặt à!”
“Tôi hạn ông trong vòng mười phút đưa vợ của tôi về biệt thự, nếu không ---”
“Nếu không cái gì!”