Hoàng Phủ Bạc Ái lái xe trở lại biệt thự từ công ty, còn chưa đi vào cửa, liền nghe thấy bên trong truyền đến tiếng cười chuông bạc ngọt ngào của cô gái.
Thoáng chốc, biểu tình Hoàng Phủ Bạc Ái ngẩn ra một chút.
Không biết có phải bởi vì do ánh mặt trời quá nóng hay không, hình dáng lãnh diễm mà thâm thúy của người đàn ông, thoạt nhìn không quá dọa người.
Chuyện gì làm cô vui vẻ như vậy?
Khi Hoàng Phủ Bạc Ái mang theo một chút tò mò, mở bước chân, đi vào phòng khách biệt thự, nhìn thấy hình ảnh phong ăn---
Nháy mắt, mặt suy sụp, hơn nữa đen đến quả thực không thể nhìn.
……
Phòng ăn, Thịnh Vị Ương “rộp rộp” gặm cánh gà, còn vừa nhe răng trợn mắt căm giận nói với người làm bên cạnh,
“……
Mẹ Trương, cháu đã nói với dì, đầu gối của cháu bị thương đều là anh ta gây ra!
Cháu thấy anh ta không chỉ là Hoàng Phủ biến thái, còn là Hoàng Phủ yêu nghiệt! Hoàng Phủ keo kiệt! Hoàng Phủ bạo lực! Còn có ---”
“Còn có cái gì?” Một đạo giọng nói lạnh lẽo truyền đến từ phía sau.
Sống lưng Thịnh Vị Ương run lên, muốn câm miệng đã không còn kịp rồi, nhìn người đàn ông đột nhiên xuất hiện ở trước mặt, cường ngạnh nhảy ra bốn chữ,
“Hoàng Phủ Sith……”
Thịnh Vị Ương chỉ cảm thấy một trận gió lạnh sắc bén gào thét đến, theo bản năng nhắm chặt đôi mắt, giây tiếp theo, bên tai truyền đến tiếng đánh quỷ dị.
Hoàng Phủ Bạc Ái tức giận nắm tay, trong chớp mắt muốn đánh về phía mặt cô, nghiêng về phía bên phải một chút, cường ngạnh nện trên lưng ghế dựa ở phía sau lưng của cô.
Thịnh Vị Ương nuốt nuốt nước miếng, cô cảm thấy ghế dựa ngồi phía dưới mông giống như muốn rời ra từng mảnh.
……
Hoàng Phủ Bạc Ái hung hăng chế trụ bả vai Thịnh Vị Ương, tựa như bắt gà con xách Thịnh Vị Ương từ trên ghế lên.
---