Đến cao ốc bách hóa quốc tế, Thịnh Vị Ương còn chưa có xuống xe, rất xa liền nhìn thấy chiếc xe máy tao bao kia trên quảng trường.
Nam Tiểu Tố nghiêng ngồi ở trên mô-tơ, áo sơ mi kiểu rãnh V màu đỏ thẩm, quần đùi rách cao bồi cực ngắn, hai chân dài người mẫu trắng bóc, quả thực kiếm đủ hai trăm phần trăm quay đầu lại.
Tóc ngắn soái khí màu vàng kia vung lên, lực hút đàn ông quả thực max!
Thịnh Vị Ương hưng phấn ồn ào với Bạc Tam ngồi ở chỗ tài xế phía trước,
“Mau dừng xe mau dừng xe.”
Bạc Tam cả kinh dùng một chân mãnh liệt phanh xe lại, đầu Thịnh Vị Ương trực tiếp đâm vào phía sau lưng ghế lái,
“Ách (⊙o⊙)……”
“Thiếu phu nhân, cô không có việc gì chứ?”
Bạc Tam đã sắp khóc, nếu thiếu phu nhân đụng hỏng, hôm nay anh liền không cần trở về, trực tiếp đi tìm Bạc Nhị và Bạc Tứ ~~~
“Không có việc gì không có việc gì,” Khuôn mặt nhỏ của Thịnh Vị Ương nghẹn hồng, xoa xoa đầu, “Tôi muốn xuống xe, hiện tại anh muốn tiếp tục đi theo tôi à?”
Tuy rằng giờ phút này nội tâm Bạc Tam là thấp thỏm, nhưng phi thường kiên định gật đầu thật mạnh,
“Vâng! Thiếu phu nhân!”
Lỗ tai Thịnh Vị Ương lại bị oanh tạc một chút, yên lặng đỡ trán lau mồ hôi, hơi thở mong manh nói một câu,
“Không cần lớn tiếng như vậy, tôi nghe được ~~~”
Cả người Bạc Tam đều không tốt, “Thiếu phu nhân……”