Bỗng dưng, mắt tiễn cánh bướm của Thịnh Vị Ương run lên.
Chỉ thấy Hoàng Phủ Bạc Ái cởi áo khoác màu đen hơi che đậy một chút, gần như không chút do dự vọt vào lửa, tới bên người cô.
Chung quanh, hoa lửa văng khắp nơi càng thêm nhảy điên loạn.
Mái tóc màu nâu nhạt của Hoàng Phủ Bạc Ái bị ngọn lửa đốt co rút lại, sắc mặt trầm trọng cũng trắng bệch đến dọa người.
Thật ra, anh chảy máu, xa xa mới nhiều bằng Thịnh Vị Ương……
……
Hoàng Phủ Bạc Ái vươn tay vòng qua song sắt lồng sắt, cẩn thận thậm chí run rẩy ôm chặt thân mình nhiễm máu của cô.
Cổ họng nghẹn ngào còn rơi máu tươi nóng bỏng, lại nói đến ôn nhu như vậy, tình thâm như vậy,
“Không sợ, ông xã ở đây.”
Bỗng chốc, Thịnh Vị Ương hơi ngẩn ra, nước mắt lớn như hạt đậu đột nhiên thật giống như một loại rèm châu bị đứt, rào rạt lăn xuống dưới,
“Ba tuổi……”
Anh là Hoàng Phủ Bạc Ái, lạnh băng đến không có người dám kháng, chỉ là, người đàn ông ác ma như thế, lại xem cô trở thành bảo vật trong tay.
Không được tự nhiên tặng cô 99 đóa hoa hồng đỏ tới xin lỗi, mặc cô nhảy nhót loạn ở trong lòng ngực của anh cũng bồi cô cùng nhau xem phim Hàn cẩu huyết, biết cô thích ăn su kem chocolate trà xanh, mỗi ngày tan tầm đều sẽ vòng xa đi đến nhà hàng bánh ngọt kiểu Ý ngon nhất kia mua trở về, sau đó vừa ghét bỏ cô vừa xem cô ăn……
Hiện tại, anh vì cô, sinh sôi chịu ba phát súng, bị trọng thương.
Anh tên Bạc Ái, bạc tình như thế, cuộc đời này không còn cầu gì hơn……