“Thiếu phu nhân.” Đột nhiên một tiếng xưng hô cung kính truyền đến, làm động tác Thịnh Vị Ương đấm sàn nhà nháy mắt dừng lại.
Mẹ Trương đã đi tới từ cửa phòng, ở trước khi Hoàng Phủ thiếu gia còn chưa có về nước, mỗi tuần sẽ tới biệt thự này quét tước sạch sẽ chính là mẹ Trương, về sau mỗi ngày đều sẽ tới.
Thịnh Vị Ương bò dậy từ trên bàn trà, mặt hơi đỏ, 囧.
Khụ khụ, tư thế vừa rồi của cô, thật sự là không dễ nhìn lắm~~~
Mẹ Trương đi đến bên cạnh Thịnh Vị Ương, cũng khom lưng ngồi xổm xuống theo, lại cung kính kêu một tiếng, trong tay cầm túi chườm nước đá và thuốc mỡ,
“Thiếu phu nhân, tôi tới bôi thuốc cho cô.”
Thịnh Vị Ương nhíu nhíu mi,
“Xin hỏi dì là?”
Mẹ Trương cười nói rất thân thiết,
“Thiếu phu nhân gọi tôi mẹ Trương là được rồi, thiếu gia dặn dò tôi chăm sóc cô thật tốt.”
Nghe đến đó, Thịnh Vị Ương thiệt tình không nhịn được, khóe miệng khóe mắt đồng thời cuồng rút một chút, thiếu chút nữa không nâng lên được.
Hoàng Phủ biến thái dặn dò phải chăm sóc cô thật tốt?
Nhìn mẹ Trương bôi thuốc mỡ lên đầu gối của mình, nha, vậy trên đùi này là ai làm! Đánh một cái tát, lại cho ăn một trái táo ngọt ngào à? Thật xem cô thành đứa bé ba tuổi ư?
Thịnh Vị Ương thực ủy khuất mếu máo, mắt to nhìn chằm chằm bốn mươi lăm độ về phía trước, còn dùng sức nhíu chặt.
……
Nhìn biểu tình liên tiếp biến hóa phong phú của cô gái, mẹ Trương đều không nhịn được khẽ cười nâng khóe miệng.
Vốn dĩ lúc trước còn lo lắng, nghĩ thầm, thiếu phu nhân Hoàng Phủ đế quốc khẳng định rất khó hầu hạ, không nghĩ tới, vị thiếu phu nhân trước mắt này, nhìn chính là một đứa bé nội tâm thiện lương.
“Thiếu phu nhân, cảm giác khá hơn chút nào không?” Mẹ Trương hỏi.
Thịnh Vị Ương lại giống như không nghe thấy, “Thiếu phu nhân?” Mẹ Trương lại kêu một tiếng, lúc này Thịnh Vị Ương mới phản ứng kịp, trong miệng “A” một tiếng, gật gật đầu,
“Dạ, khá hơn nhiều, cám ơn mẹ Trương.”